Trải nghiệm của mọi người khi bị bắt nạt vì kém thông minh và chậm hiểu nhất lớp?
Mình khá là ức chế khi bị coi thường, xa lánh cũng như bị đàn áp khi mình chậm hiểu hơn các bạn đồng trang lứa, thằng bạn mình cũng bị như vậy, ai đã trải qua rồi thì cho mình kinh nghiệm với :'(
xã hội
Rất tiếc là chị không có kinh nghiệm này. Nhưng chị biết bệnh của em không phải do kém thông minh và chậm hiểu đâu. Vấn đề của em là nhạy cảm thái quá.
Em có chắc vì em thông minh nên mới bị bắt nạt không? Hay là vì em cho họ bắt nạt?
Từ lớp 1 đến lớn 7 chị đều bị bạn bè bắt nạt, không phải bởi chị không thông minh hay chị chậm hiểu mà là chị không bảo vệ chính mình.
Chị nghĩ rằng việc mình bị bắt nạt là xứng đáng, bởi vì mình không có bố, không có chỗ dựa, nhà thì nghèo bởi vậy người khác bắt nạt chỉ có thể cắn răng chịu không phản kháng.
Rồi đến 1 ngày chị nhận ra vấn đề, nếu chị trở nên giỏi hơn, giáo viên sẽ o bế chị, đứa nào dám động vào nữa chứ. Từ đó trở chị lỡ trở thành người nằm trong top trường top lớp đến khi vào cấp 3. Bạn bè bắt đầu đến gần và kết thân, và họ dần biết nhún nhường và tôn trọng mình.
Vào cấp 3, mọi người lớn rồi, hơn nữa chị ra thành phố học nên các bạn ngoài đó tư duy cũng cởi mở hơn, toàn là bạn mới, mặt khác chị vẫn duy trì được lực học của mình, không để mình thua kém, dù nhà vẫn nghèo bởi chị không thể thay đổi được nhưng học lực và con người của mình thì có thể, nó nằm trong tầm tay của mình. Vẫn đừng top trong lớp chọn của trường, vẫn ôm giải thường hsg các cấp về nhà.
Người ta chỉ coi thường kẻ yếu là câu nói nhiều tầng ý. Tầng ý ban đầu như em nghĩ là học dốt, chậm hiểu. Tầng ý tiếp theo là yếu bóng vía, người ta hù chút đã sợ. Tầng ý tiêp nữa là không dám trở thành kẻ mạnh.
Em cứ luôn tập trung vào vấn đề người khác như thế nào? Em đã tập trung vào vấn đề em như thế nào hay chưa?
Học dốt và chậm hiểu thì học nhiều lên, tìm hiểu sâu hơn, hỏi bạn hỏi thầy nhiều hơn. Chị không tin cả 1 lớp mấy chục người không ai giúp em. Nếu vậy thật, em xem lại con người của em trước khi bàn về học lực
Nguyễn Thị Thu Hương
Rất tiếc là chị không có kinh nghiệm này. Nhưng chị biết bệnh của em không phải do kém thông minh và chậm hiểu đâu. Vấn đề của em là nhạy cảm thái quá.
Em có chắc vì em thông minh nên mới bị bắt nạt không? Hay là vì em cho họ bắt nạt?
Từ lớp 1 đến lớn 7 chị đều bị bạn bè bắt nạt, không phải bởi chị không thông minh hay chị chậm hiểu mà là chị không bảo vệ chính mình.
Chị nghĩ rằng việc mình bị bắt nạt là xứng đáng, bởi vì mình không có bố, không có chỗ dựa, nhà thì nghèo bởi vậy người khác bắt nạt chỉ có thể cắn răng chịu không phản kháng.
Rồi đến 1 ngày chị nhận ra vấn đề, nếu chị trở nên giỏi hơn, giáo viên sẽ o bế chị, đứa nào dám động vào nữa chứ. Từ đó trở chị lỡ trở thành người nằm trong top trường top lớp đến khi vào cấp 3. Bạn bè bắt đầu đến gần và kết thân, và họ dần biết nhún nhường và tôn trọng mình.
Vào cấp 3, mọi người lớn rồi, hơn nữa chị ra thành phố học nên các bạn ngoài đó tư duy cũng cởi mở hơn, toàn là bạn mới, mặt khác chị vẫn duy trì được lực học của mình, không để mình thua kém, dù nhà vẫn nghèo bởi chị không thể thay đổi được nhưng học lực và con người của mình thì có thể, nó nằm trong tầm tay của mình. Vẫn đừng top trong lớp chọn của trường, vẫn ôm giải thường hsg các cấp về nhà.
Người ta chỉ coi thường kẻ yếu là câu nói nhiều tầng ý. Tầng ý ban đầu như em nghĩ là học dốt, chậm hiểu. Tầng ý tiếp theo là yếu bóng vía, người ta hù chút đã sợ. Tầng ý tiêp nữa là không dám trở thành kẻ mạnh.
Em cứ luôn tập trung vào vấn đề người khác như thế nào? Em đã tập trung vào vấn đề em như thế nào hay chưa?
Học dốt và chậm hiểu thì học nhiều lên, tìm hiểu sâu hơn, hỏi bạn hỏi thầy nhiều hơn. Chị không tin cả 1 lớp mấy chục người không ai giúp em. Nếu vậy thật, em xem lại con người của em trước khi bàn về học lực
Hoàng Linh