Tôi không muốn lớn?

  1. Tâm sự cuộc sống

Cuộc sống áp lực quá. Có khi nào bạn tự hỏi “Tại sao càng lớn thì cuộc sống lại càng khó khăn đến vậy?” Tại sao ta mãi chẳng thể sống như một đứa trẻ, ngây thơ, trong sáng, vô lo, vô nghĩ. Cuộc sống lúc ấy thật thích, tự do, thoải mái. Bạn có muốn được trở về tuổi thơ? Bạn có muốn sống mãi như 1 đứa trẻ? Bạn có muốn lớn?

https://cdn.noron.vn/2022/04/15/71002144716343995-1650004772.jpg

Từ khóa: 

chữa lành tổn thương

,

không muốn lớn

,

tâm sự cuộc sống

Cuộc sống vốn dĩ rất áp lực. Mình từng mong muốn sẽ lớn thật nhanh, sẽ như những chú chim được tự do, rời xa vòng tay cha mẹ, đi tìm được lý tưởng của bản thân mình. Mình cũng đã từng cãi bố vì không tin rằng thế giới ngoài kia lại khó khăn và biến đổi khôn lường đến thế. Có ai từng nói với bạn rằng cuộc sống này rất khó khăn, sinh ra và có mặt trên cuộc đời đã là điều đau khổ không? 

Mình vẫn thường nghĩ rằng "Hãy tích cực lên, cuộc sống rất thú vị, rất tốt đẹp, rất đáng sống". Nhưng cũng lắm khi mình chững lại nhìn cuộc sống với cái nhìn đa chiều hơn. Cuộc sống mà, vốn muôn màu muôn vẻ, có khó khăn, áp lực thì trái mới ngọt, thành quả mới càng đáng giá và đáng được trân trọng hơn. Là trẻ con, bạn có biết được cảm giác hồi hộp, chờ đợi ngày nhận lương? Bạn có được trải nghiệm nhiều hoạt động như bây giờ? Bạn có đi cafe, dạo phố là làm quen thêm được thật nhiều người bạn mới? Bạn có khám phá được nhiều quán ăn ngon, quán cafe đẹp, được đi nhiều nơi như bây giờ? Bạn có thực sự hiểu biết nhiều bao điều thú vị của cuộc sống?

Là trẻ con vui thật đấy, mình cũng hy vọng có một tấm vé trở về tuổi thơ. Nhưng về để sống lại những tháng ngày tốt đẹp ấy, để nhìn lại, để tận hưởng, để thỏa nỗi nhớ chứ không phải trốn tránh hiện tại. " Dù muốn hay không thì tôi vẫn phải lớn.Mong rằng, tuổi 19, ít ra cũng phải đẹp như tuổi 18, bản thân lại càng trưởng thành, có trách nhiệm và cố gắng hơn thật nhiều"- đó là dòng chia sẻ vào sinh nhật tuổi 19 của mình và bây giờ mình muốn chia sẻ lại một lần nữa. Mình không để chế độ ẩn danh. Mình không ngại khi thể hiện quan điểm của mình và mình mong bạn sẽ đón nhận nó. 

Mình tin rằng, một ngày nào đó, chúng ta đều muốn quay về thời thơ ấy. Nhưng hãy quay về để nhìn ngắm lại và cố gắng nhiều hơn. Đừng quên rằng khi còn thơ bé, bạn cũng từng khao khát được lớn như thế nào. Mình thích hoa hướng dương. Vì hoa hướng dương chẳng bao giờ quay đâu mà luôn hướng tới ánh mặt trời🌻🌻🌻

 

https://cdn.noron.vn/2022/04/15/27553327911780-1650019637.jpg
Trả lời

Cuộc sống vốn dĩ rất áp lực. Mình từng mong muốn sẽ lớn thật nhanh, sẽ như những chú chim được tự do, rời xa vòng tay cha mẹ, đi tìm được lý tưởng của bản thân mình. Mình cũng đã từng cãi bố vì không tin rằng thế giới ngoài kia lại khó khăn và biến đổi khôn lường đến thế. Có ai từng nói với bạn rằng cuộc sống này rất khó khăn, sinh ra và có mặt trên cuộc đời đã là điều đau khổ không? 

Mình vẫn thường nghĩ rằng "Hãy tích cực lên, cuộc sống rất thú vị, rất tốt đẹp, rất đáng sống". Nhưng cũng lắm khi mình chững lại nhìn cuộc sống với cái nhìn đa chiều hơn. Cuộc sống mà, vốn muôn màu muôn vẻ, có khó khăn, áp lực thì trái mới ngọt, thành quả mới càng đáng giá và đáng được trân trọng hơn. Là trẻ con, bạn có biết được cảm giác hồi hộp, chờ đợi ngày nhận lương? Bạn có được trải nghiệm nhiều hoạt động như bây giờ? Bạn có đi cafe, dạo phố là làm quen thêm được thật nhiều người bạn mới? Bạn có khám phá được nhiều quán ăn ngon, quán cafe đẹp, được đi nhiều nơi như bây giờ? Bạn có thực sự hiểu biết nhiều bao điều thú vị của cuộc sống?

Là trẻ con vui thật đấy, mình cũng hy vọng có một tấm vé trở về tuổi thơ. Nhưng về để sống lại những tháng ngày tốt đẹp ấy, để nhìn lại, để tận hưởng, để thỏa nỗi nhớ chứ không phải trốn tránh hiện tại. " Dù muốn hay không thì tôi vẫn phải lớn.Mong rằng, tuổi 19, ít ra cũng phải đẹp như tuổi 18, bản thân lại càng trưởng thành, có trách nhiệm và cố gắng hơn thật nhiều"- đó là dòng chia sẻ vào sinh nhật tuổi 19 của mình và bây giờ mình muốn chia sẻ lại một lần nữa. Mình không để chế độ ẩn danh. Mình không ngại khi thể hiện quan điểm của mình và mình mong bạn sẽ đón nhận nó. 

Mình tin rằng, một ngày nào đó, chúng ta đều muốn quay về thời thơ ấy. Nhưng hãy quay về để nhìn ngắm lại và cố gắng nhiều hơn. Đừng quên rằng khi còn thơ bé, bạn cũng từng khao khát được lớn như thế nào. Mình thích hoa hướng dương. Vì hoa hướng dương chẳng bao giờ quay đâu mà luôn hướng tới ánh mặt trời🌻🌻🌻

 

https://cdn.noron.vn/2022/04/15/27553327911780-1650019637.jpg

Thường chúng ta hay mặc định đầu óc con trẻ phải như thế này và đầu óc người lớn phải như thế kia. Vì thế mỗi lần phải làm người lớn với tư duy cố định 'toan tính, vun vén, bon chen' các bạn sẽ cảm thấy rất áp lực. Tuổi thơ là cái thuộc về quá khứ, và không ai có thể quay ngược thời gian được nữa. Hiện tại mới là tất cả những gì chúng ta có thì chúng ta lại chối bỏ để chạy theo một ảo ảnh cũ.

Câu hỏi đúng bây giờ có lẽ: Vì sao chúng ta không thể hồn nhiên mà làm những việc người lớn phải làm? Đáng ra chỉ cần làm một việc đơn giản như giúp một người qua đường chỉ là giúp một người qua đường, thì có thể ta làm phức tạp lên là tại sao phải giúp người này, giúp họ có lợi ích gì không, phiền nhiễu thêm cho mình nên thôi đừng giúp đứng xa ra chút. Nếu ta có thể có được cái đầu của người lớn và trái tim của trẻ thơ thì sẽ rất tuyệt vời. Khi đó chúng ta sẽ làm mọi việc với cả tâm và tầm, mọi thứ như một trải nghiệm thú vị chứ không còn đề phòng và bị áp lực.

có gì đâu mà khó...bạn làm 1 viên APTX 4869 là xong ngay 😋

Không. Mình không muốn quay lại. Mình hài lòng với mình bây giờ. Hồi bé dù vô âu lo nhưng chưa biết gì nên cũng là sướng mà ko biết đường sướng. Tới lúc đi học thì quá ngây thơ ngu ngốc. Cũng xin ko quay lại giai đoạn đó 😂 

Mình thấy người lớn cũng có cái hay cái lợi của nó, chỉ là càng lớn càng phải chịu những áp lực khác nhau. Tuy rằng bé có thể vô tư, ít phải lo lắng, như một đứa trẻ, ngây thơ, trong sáng, vô lo, vô nghĩ nhưng cũng k thể mãi thế được. Ai rồi cũng sẽ trả qua quãng thời gian đầy khó khăn áp lực nhưng mà ta phải biết cố gắng, phấn đấu vượt qua để trưởng thành hơn. Vượt qua những giai đoạn đó ta lại thấy làm người lớn không đến nỗi khó khăn như ta tưởng chỉ cần ta cố gắng, chăm chỉ thì đó sẽ là quãng thời gian đẹp nhất, ý nghĩa nhất.

Bạn chỉ cần kiên trì thì mình tin rằng mọi thứ sẽ trải qua thật tốt đẹp, thật dễ dàng. Cần phải biết cố gắng thì sẽ gặt hái được nhiều thành công hơn trong cuộc sống. Trẻ con thì thích thật ấy nhưng thời gian trôi qua cũng phải dần dần lớn lên mà. Cứ hãy trải nghiệm làm người lớn xem nó thú vị như thế nào?

Mình cũng thấy là hồi bé xíu lúc nào cũng vui và hạnh phúc nhất, dù lúc đấy cũng chẳng có gì nhiều và biết gì nhiều.

Đến khi mình tìm hiểu thêm thì các nghiên cứu về sự phát triển của trí não trong khoảng 0-5 là lúc chúng ta hình thành bias (định kiến), vì lúc này sự hình thành mới bắt đầu nên mình không thấy thế giới nhiều khổ đau và khó chịu như sau này. Nếu bh mình hiểu và cởi bỏ được những định kiến đó thì mình sẽ happy hơn, trên lý thuyết là vậy. Tuy nhiên thì thực tế k phải ai cũng muốn đối mặt với những định kiến của chính mình, nên Carl Jung có nói người lớn là những đứa trẻ bị tổn thương đó 😂😅

Mình hồi 17 18 tuổi cũng từng mong lớn thật nhanh, thoát khỏi vòng tay bố mẹ, được trải nghiệm những thứ mới mẻ ngoài xã hội. Đến bây giờ 23 24 rồi, đi làm bươn chải rồi, mỗi lần về quê nhìn thấy bọn trẻ con mình cũng hay có xu hướng hoài niệm về những ngày xưa cũ trẻ con vô tư vô nghĩ, ôi thời gian trôi qua nhanh thật....!