Tình yêu là cảm xúc hay lựa chọn Tại sao bạn lại nghĩ vậy?

  1. Tâm lý học

Từ khóa: 

tình yêu

,

tâm lý học

Tình yêu chưa bao giờ một “sự lựa chọn”, nó chỉ đến khi nó cần phải đến. Thái độ của bạn đối với tình yêu mới quyết định xem bạn có được hạnh phúc hay không. Có nhiều người vẫn bảo nhau rằng, nên chọn yêu một người tốt với mình, yêu thương mình, trân quý mình.

Chúng ta có thể chọn một người để kết thân, để làm bạn, để chia sẻ nhiều thứ trong cuộc sống. Nhưng chúng ta lại không thể chọn tình yêu. Bằng chứng là tôi và đứa bạn thân khác giới của mình đã gắn bó với nhau hơn 8 năm. Người ngoài đều nói rằng tốt nhất chúng tôi nên yêu nhau luôn đi vì nhìn chúng tôi rất hợp. Nhưng chỉ bản thân người trong cuộc – là chính chúng tôi – biết rõ rằng chúng tôi không thể yêu nhau.

Tình yêu bắt nguồn từ cảm xúc, từ sự rung cảm, từ sự ham muốn được khám phá lẫn nhau. Và những điều ấy đến một cách tự nhiên nhất có thể, chứ bạn không tài nào sắp đặt được.

Tôi thấy sự ép uống nhân duyên là một sự ép uổng tàn nhẫn nhất, và sẽ để lại hậu quả khôn lường. Chẳng hạn, bạn chẳng yêu anh ấy đâu, nhưng vì anh ấy có điều kiện vật chất khá tốt, vẻ ngoài nom thuận mắt, và mọi người trong gia đình bạn đều tán thành… Vậy là bạn gật đầu, vậy là có một cái đám cưới.

Nhưng sau đó, cuộc sống hôn nhân không có tình yêu sẽ diễn ra như thế nào, thật không thể tưởng tượng nổi. Đừng vội nghĩ tới những câu chuyện cưới trước yêu sau nhan nhản trên màn hình hay trong những trang tiểu thuyết. Bởi vì chúng ta đều biết, phim ảnh và sách truyện chỉ góp phần tô hồng cuộc sống, cho nên con số đó ở ngoài đời thực chỉ chiếm một phần trăm rất nhỏ.

Và cũng có nhiều người bây giờ coi tình yêu thực tế lắm. Họ yêu không phải vì họ cần tình yêu, và đang cảm thấy muốn được yêu. Sau khi suy xét những điều mang lợi cho mình, họ sẽ gật đầu "ừ thì thử", giống như cưỡi mình trên một cỗ xe trượt tuyết cứ thế lướt đi và mặc kệ cho mọi chuyện đến đâu thì đến.

Nhưng sự thật thì, thái độ của bạn đối với tình yêu mới quyết định xem bạn có được hạnh phúc hay không. Hãy nhớ, khi bạn không có chút nào rung động, bạn không có chút nào thúc giục nôn nóng chinh phục đối phương, thì bạn sẽ yêu theo một kiểu… chán ngăn ngắt.

Không chỉ người yêu bạn nhận ra sự chán chường nơi bạn, mà chính bản thân bạn cũng nhận ra điều đó. Và lúc bấy giờ, tình yêu không phải là thiên đường với những đôi cánh thiên thần. Mà tình yêu vô hình trung trở thành cánh cửa địa ngục đầy tăm tối.

Trả lời

Tình yêu chưa bao giờ một “sự lựa chọn”, nó chỉ đến khi nó cần phải đến. Thái độ của bạn đối với tình yêu mới quyết định xem bạn có được hạnh phúc hay không. Có nhiều người vẫn bảo nhau rằng, nên chọn yêu một người tốt với mình, yêu thương mình, trân quý mình.

Chúng ta có thể chọn một người để kết thân, để làm bạn, để chia sẻ nhiều thứ trong cuộc sống. Nhưng chúng ta lại không thể chọn tình yêu. Bằng chứng là tôi và đứa bạn thân khác giới của mình đã gắn bó với nhau hơn 8 năm. Người ngoài đều nói rằng tốt nhất chúng tôi nên yêu nhau luôn đi vì nhìn chúng tôi rất hợp. Nhưng chỉ bản thân người trong cuộc – là chính chúng tôi – biết rõ rằng chúng tôi không thể yêu nhau.

Tình yêu bắt nguồn từ cảm xúc, từ sự rung cảm, từ sự ham muốn được khám phá lẫn nhau. Và những điều ấy đến một cách tự nhiên nhất có thể, chứ bạn không tài nào sắp đặt được.

Tôi thấy sự ép uống nhân duyên là một sự ép uổng tàn nhẫn nhất, và sẽ để lại hậu quả khôn lường. Chẳng hạn, bạn chẳng yêu anh ấy đâu, nhưng vì anh ấy có điều kiện vật chất khá tốt, vẻ ngoài nom thuận mắt, và mọi người trong gia đình bạn đều tán thành… Vậy là bạn gật đầu, vậy là có một cái đám cưới.

Nhưng sau đó, cuộc sống hôn nhân không có tình yêu sẽ diễn ra như thế nào, thật không thể tưởng tượng nổi. Đừng vội nghĩ tới những câu chuyện cưới trước yêu sau nhan nhản trên màn hình hay trong những trang tiểu thuyết. Bởi vì chúng ta đều biết, phim ảnh và sách truyện chỉ góp phần tô hồng cuộc sống, cho nên con số đó ở ngoài đời thực chỉ chiếm một phần trăm rất nhỏ.

Và cũng có nhiều người bây giờ coi tình yêu thực tế lắm. Họ yêu không phải vì họ cần tình yêu, và đang cảm thấy muốn được yêu. Sau khi suy xét những điều mang lợi cho mình, họ sẽ gật đầu "ừ thì thử", giống như cưỡi mình trên một cỗ xe trượt tuyết cứ thế lướt đi và mặc kệ cho mọi chuyện đến đâu thì đến.

Nhưng sự thật thì, thái độ của bạn đối với tình yêu mới quyết định xem bạn có được hạnh phúc hay không. Hãy nhớ, khi bạn không có chút nào rung động, bạn không có chút nào thúc giục nôn nóng chinh phục đối phương, thì bạn sẽ yêu theo một kiểu… chán ngăn ngắt.

Không chỉ người yêu bạn nhận ra sự chán chường nơi bạn, mà chính bản thân bạn cũng nhận ra điều đó. Và lúc bấy giờ, tình yêu không phải là thiên đường với những đôi cánh thiên thần. Mà tình yêu vô hình trung trở thành cánh cửa địa ngục đầy tăm tối.

Tình yêu xuất phát từ cảm xúc, nhưng dần dần nó sẽ trở thành lựa chọn.

Đầu tiên, chúng ta sẽ trải qua cảm giác thích. Đây là giai đoạn mọi thứ không có sự ràng buộc và mơ hồ, bạn sẽ không đảm bảo sự lâu dài cho mối quan hệ. Lúc này, mọi thứ bạn nghĩ tới, đơn giản là cầm tay đối phương, đan ngón tay của mình vào tay chàng hoặc nàng, tự nhủ: "À, thì ra đây là yêu."

Nhưng không. Đó không phải là yêu. Đây mới chỉ là sự khởi đầu thôi và tình yêu khó hơn nhiều. Tình yêu chỉ bắt đầu khi sự "thích" kia vơi đi một chút, thay vào đó là cảm giác trật vật với mối quan hệ - là những đêm nằm dài trên ghế, những cuộc cãi vã dài cả tuần hay những hiểu lầm như cơm bữa,... Tất cả trở nên quá quen thuộc với bạn.

Lâu dần, bạn nhận ra rằng: yêu là một sự lựa chọn. Tình yêu đích thực cần phải được lựa chọn phải cực kì thấu đáo, phải đấu tranh để giành, giữ và duy trì. Tình yêu không phải là một màu hồng đơn sắc, mà là hồng chấm bi:)) Khi yêu ai đó, bạn sẽ không quan tâm rằng họ gầy hay béo, đẹp hay xấu, bạn sẽ luôn nhìn thấy sự đáng yêu trong mỗi cử chỉ của họ. Thời gian thoi đưa, một lúc nào đó, khi nhìn vào mắt người ấy, bạn cảm thấy tự hào về lựa chọn của mình: "À, vậy ra đây mới là yêu."

Tình yêu là một sự lựa chọn. Lựa chọn này xảy ra hoàn toàn tự nhiên nhưng đòi hỏi phải đúng người. Do đó, đừng chán nản khi bạn chưa gặp được đúng nửa kia của đời mình, biết đâu bạn hãm quá không ai hợp nổi với bạn thì sao:))) Đùa đấy.

Là cả 2 nhe, biết dung hòa cả 2 thì tình cảm nói mới bền lâu được. Có câu "yêu thôi chưa đủ" mà. Nếu cứ đâm đầu vô yêu thôi thì không được đâu, còn phải xét về nhiều mặt như tính cách, quan điểm, lối sống rồi còn cả về gia đình của nhau nữa.

Theo mình thì tình yêu là sự lựa chọn. Mình và any quen nhau qua một app hẹn hò. Sau vài lần trò chuyện, chúng mình quyết định gặp mặt nhau và xác định mối quan hệ. Giờ chúng mình bên nhau hơn 1 năm rùi, hihi. Nếu một trong hai đứa mà không chọn "quẹt phải" thì chắc có lẽ chúng mình không bao giờ ở bên nhau.

Ban đầu chúng ta đến với nhau vì cảm xúc nhưng sau đó quyết định ở bên nhau, gắn bó với nhau lâu dài thì đó là một sự lựa chọn thiên về lý trí nhiều hơn.

theo mình, tình yêu là cảm xúc. Khi đã quyết định đi tới hôn nhân, có ràng buộc với nhau về mặt pháp lý các kiểu rồi thì đó là lựa chọn.

Yêu là hoàn toàn về cảm xúc. Bạn sẽ ko chọn để yêu ai và không thể chọn để ngừng yêu 1 người. Thực sự 1 tình yêu có lý trí nó sẽ gần như là vụ lợi rồi. Yêu chỉ là các phản ứng của cơ thể với các hormone mà thôi. Đó là phản xạ, không thể điều khiển được.

Còn sự lựa chọn chỉ là việc bạn có lựa chọn tiếp tục với mối tình hiện tại không hay thả cuộc sống trôi theo những cuộc phiêu lưu tình ái mới. Đó là sự thể hiện trách nhiệm, bản lĩnh mỗi người thôi. Bởi vậy mới có người chung tình suốt đời và người thay người yêu như thay áo. Có thể xem là lựa chọn có nằm trong tình yêu, nhưng nó ko thể hiện mặt yêu thực sự mà nó thể hiện phần nghĩa vụ với tình yêu thì đúng hơn.