“Thời điểm đáng sợ nhất luôn luôn là ngày trước khi bạn bắt đầu. Sau đó mọi thứ nhất định sẽ tốt đẹp hơn.” (Stephen King)
Gửi đến bạn - những người sợ hãi trước sự bắt đầu
Những dự định ngập tràn trong khối óc, những khát khao mong muốn được hiện thực, tôi của năm tháng ấy mơ mộng với nhiều mong ước. Nhưng bắt đầu từ đâu, khởi đầu thế nào thì vẫn luôn do dự, tôi sợ lỡ mình không thành công, tôi khó khăn đối diện những điều mới, tôi lo lắng khi bước vào một mối quan hệ lạ.
Một cô gái đứng trước ngã rẽ an toàn và thách thức
Cô gái mới tuổi đôi mươi ôm ấp những dự định, hi vọng vào tương lai phía trước. Giống như những người trẻ khác tôi khao khát làm được nhiều thứ, có những kế hoạch riêng, mong muốn chứng tỏ bản thân với mọi người. Cuộc chiến với sự bắt đầu được khơi dậy, muốn hiện thực hóa những dự định ấy tôi phải lựa chọn thoát khỏi vùng an toàn của bản thân. Nghĩ thì dễ, lúc mơ mộng thì tràn đầy quyết tâm nhưng khi bắt tay vào thì cái tôi lạc lõng bắt đầu xuất hiện. Hàng loạt câu hỏi bắt đầu bủa vây, ôm trọn lý trí tôi. Nhỡ mình không thành công thì sao? Liệu mọi người sẽ nhìn mình bằng con mắt thế nào? Kế hoạch của mình có thực sự khả thi?
Có thể nói mặc cảm và những lo lắng hiện lên trước khi bắt đầu một việc gì đó là một trạng thái tâm lý hết sức bình thường. Con người luôn có cơ chế sợ hãi trước những gì mình chưa biết đến, chưa trải nghiệm. Nếu bạn đã từng có xúc cảm trên đừng vội nghĩ mình yếu đuối.
Một cô gái đánh liều bước qua khỏi ranh giới cũ kỹ của bản thân
Câu chuyện tiếp tục với những đắn đo không hồi kết. Cuối cùng vào một chiều thu tháng 9, tôi bắt gặp câu chuyện của một tiền bối khóa trên, về tràng vỗ tay tung hô cho lần thuyết trình đầu tiên suốt 19 năm của một con người nhút nhát. Anh kể rằng, bản thân luôn tự giác nhận những phần việc nội dung cho mỗi bài tập nhóm nhưng lần này anh xung phong nhận vị trí thuyết trình và không ngờ cái sự bắt đầu nhỏ ấy là khởi đầu cho con đường lớn sau này, anh giờ đã là diễn giả có thể đứng trước hàng ngàn người. Tiếp thêm hy vọng, cô gái năm ấy lấy can đảm đăng ký thật nhiều hoạt động là tình nguyện, là tổ chức, là câu lạc bộ, là ứng tuyển cho công việc đầu tiên. Nhắm mắt mà đánh liều, mặc kệ những suy nghĩ tiêu cực quẩn quanh, ấy vậy mà đã thành công vượt qua hết. Tôi vẫn nhớ cảm giác của những lần đầu tiên ấy, say mê tỉ mỉ điền nội dung của từng tờ đơn, xem hàng chục bài viết, video chia sẻ cách viết CV và tự đứng trước gương luyện tập cả ngày trời.
Có lẽ sự bắt đầu nào cũng đi cùng lo lắng nhưng sự bắt đầu ấy cũng đi với nhiệt huyết và say mê, tận tâm nỗ lực để rồi từ chính hồi hộp sợ hãi ấy khi hóa thành công là quả ngọt gấp trăm lần.
Một cô gái với chút thành công và nhận ra cái giá của sự bắt đầu
Trực tiếp trải nghiệm tôi nhận ra mọi thứ không quá đáng sợ đến thế hoặc ít nhất nó vẫn nằm trong vùng kiểm soát của tôi. Tôi hiểu ra không phải thách thức đáng sợ mà do bản thân mình tự khuếch đại chúng lên, giới hạn bản thân ở một khuôn khổ nhất định. Phỏng vấn không đáng sợ đến thế, công việc đầu tiên không nặng nề, môi trường tình nguyện rất gần gũi. Tôi nhận ra bản thân không phải đứa nhút nhát, hướng nội tôi cũng có thể tự tin, có chút năng lực nhất định. Vượt qua giây phút đầu tiên bạn sẽ nhìn nhận mọi thứ bằng con mắt khác, tâm trí nhẹ nhàng hơn rất nhiều, ít nhất cũng đã trải nghiệm rồi, bản thân cũng lớn hơn một chút.
Bạn à, thành công cũng xuất phát từ những đắn đo, sợ hãi của phút bắt đầu. Bình thường hóa nó và hành động để hiện thực hóa mọi kế hoạch của bản thân là điều bạn cần lúc này. Nỗi sợ là cảm giác vô hình không phải là lớp rào bảo vệ thất bại mà nó là dây xích làm cho mình thụt mãi về sau. Đừng biện minh, trốn tránh, thỏa hiệp với sợ hãi, cứ làm đi vì cuộc đời cho phép được sai và bạn chỉ đang trên hành trình khám phá giá trị của bản thân mình.
Tôi nghe podcast và một lần bạn host từng nói rằng: “Mình từng đắn đo có nên bắt đầu kênh podcast vì mình sợ sau này không dám xem lại những điều mình từng nói, sợ đến một lúc nào đó bản thân không còn nghĩ giống như trước đây” nhưng cuối cùng bạn ấy vẫn chọn bắt đầu và ở thời điểm hiện tại bạn ấy nghĩ rằng dù sai thì sao chứ, “con người chúng ta đều là những sản phẩm đang phát triển mỗi ngày”.
Bạn đã từng nghe câu nói này của Mark Twain chưa: ”Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn không làm, hơn là những gì bạn đã làm. Vậy nên hãy tháo dây, nhổ neo ra khỏi bến đỗ an toàn.”
Trên con đường bắt đầu chắc chắn sẽ không tránh khỏi sai lầm thất bại nhưng những gì bạn nhận được là kinh nghiệm, bài học và hơn cả là không nuối tiếc vì bản thân đã bỏ lỡ.
Có lẽ đây không phải vấn đề mới mẻ, tuy nhiên tôi mong nó sẽ là lời nhắc thúc đẩy bạn mỗi khi lưỡng lự, sợ hãi trước quyết định bắt đầu những dự định của bạn thân.
Cảm ơn và chúc bạn luôn may mắn, thành công trên con đường đã chọn!
bắt đầu
,sợ hãi
,kỹ năng mềm
,tâm sự cuộc sống
Câu nói này đáng ra phải thêm một vế câu quan trọng không kém: " Tất cả con đường tới địa ngục cũng đều đến từ sự dám bắt đầu"
Thiên Thiên
Câu nói này đáng ra phải thêm một vế câu quan trọng không kém: " Tất cả con đường tới địa ngục cũng đều đến từ sự dám bắt đầu"
Danh Văn
Bắt đầu là mở ra cơ hội, là vươn tới đích gần hơn. Cảm ơn những chia sẻ của bạn.
Zorba Abraxas
Việc bắt đầu nó chỉ khó khăn vs những thành phần nghĩ nhiều thôi :v như zorba tui đấy chấp hết nhé :v làm xong nghĩ đỡ mệt