Thỉnh thoảng bạn có viết lòng vòng không?
Tôi nhớ khi còn nhỏ xíu lúc đi học thường xuyên được bạn bè "để tâm" và bắt nạt. Kể lại chắc chẳng ai tin, bởi mọi người thường biết tới tôi là không có vẻ gì là giống có thể bắt nạt.
Đúng, tôi bây giờ chính là không ai dám động, cũng không buồn động tới ai. Nhưng ai không vừa mắt tôi, tôi cho người đó "bay màu" khỏi cuộc đời tôi liền. Sức đâu mà quan tâm những người mình ghét chứ, phải không? Tôi càng không có cái tính bắt nạt người khác, hay ra uy với kẻ yếu hơn mình.
Tôi thích mọi người đừng xen vào việc của tôi, nên tôi đương nhiên cũng sẽ không xen vào việc của họ. Nó khiến tôi có một tính cách khá tiệm cận với 2 chữ "vô tâm". Tôi không quá quan trọng điều đó lắm. Giống như một người bạn tên Vinh mà tôi quen qua mạng xã hội, bạn ấy khá thích câu nói này của tôi.
"Làm những gì bạn cho là đúng đắn."
Nhưng bạn ấy có bổ sung cho tôi một ý rất hay, mà tôi nghĩ từ đó về sau này tôi sẽ dùng thêm cả ý đó nữa.
"Làm những gì bạn cho là đúng đắn và đứng đắn."
Tôi vẫn luôn có rằng, hãy cứ làm gì mà bản thân cho là phải làm, nên làm và đúng đắn, không phải bởi đám đông, bởi người thân, bởi ai đó tác động. Bởi chỉ khi nào bạn độc lập quyết định, khi đó bạn mới có quyền dành lấy tự do.
Dẫu quyết định có sai, thì ta cứ đứng ra gánh vác, chẳng phải người ta trưởng thành sau mỗi lần sai hay sao? Thế giới có thể không cho bạn cơ hội, nhưng bản thân bạn phải cho mình cơ hội, được phép sai và sửa sai.
Tôi có 2 thằng em họ, chúng nó vô cùng nhút nhát. Nhút nhát ở đây không phải là e dè, sợ hãi mà là không dám gánh vác trách nhiệm. Tôi không thể trách chúng nó, bởi chúng nó được dạy là không được phép sai. Nó chỉ có thể đúng, đúng ở đây chính là đúng ý cha mẹ. Tôi thấy rất rõ nét về sự máy móc, dập khuôn trong tư duy của chúng.
Mỗi lần nó định làm điều gì đó, nó lại hỏi người lớn, nó có được làm điều đó không? Nếu nó làm sai, thì lỗi đó sẽ thuộc về ai?
Giống như hôm trước, tôi bảo nó chiều nấu vịt om sấu nhé. Nó nói rằng nó không biết nấu, lỡ nấu sai thì sao? Tôi nói với nó, em cứ làm gì em cho là đúng, hôm nay nấu chưa ngon thì lần sau sẽ nấu theo cách khác, mạnh dạn sáng tạo đi em.
Thằng bé được cổ vũ thì gật gù lắm, nhưng đến bước thật sự làm nó lại sợ. Cuối cùng tôi là người đứng ra nấu món vịt om sấu đó. Tôi nấu ăn ra sao chắc nhiều người cũng biết, chính là "thần linh" bảo sao thì làm như vậy, không cần nghe bố con thằng nào cả, cứ mạnh dạn mà sáng tạo.
Nấu ăn là quá trình thưởng thức sự sáng tạo trong việc kết hợp các nguyên liệu và giai đoạn. Tại sao cứ nhất nhất phải nghe theo một công thức 1+1=2. Nấu ăn không có những con số tuyệt đối.
Cũng giống như khẩu vị vậy, làm gì có cái gì gọi là khẩu vị đúng và khẩu vị sai, chỉ đơn giản ăn vào mồm, cảm thấy rất vừa ý và vui vẻ, đôi chút có thêm phần hạnh phúc và sảng khoái. Đâu có ai quy định được như thế nào là ngon. Bản thân từ ngon đã là một sự tương đối rồi.
Nhiều lúc bạn đọc bài viết của tôi, bạn thấy tôi viết quanh co vòng vèo, bạn nghĩ sao lại là kỳ thế? Tôi nói cho bạn biết một bí mật. Để luyện viết, tôi hằng ngày để viết ra những dòng suy nghĩ quanh co uấn lượn đó. Để làm gì ư? Để đầu óc được thông thoáng, để cho bộ óc có chỗ dành cho việc sáng tạo.
Có nhiều người hỏi tôi, làm sao để viết?
Tôi chỉ đơn giản trả lời, cứ viết xuống đi...
Viết gì đây?
Cái gì có trong đầu thì lôi nó xuống.
Nhưng nó là những thứ chồng chéo, ngổn ngang thì sao?
Càng tốt, viết xuống đi!
Tại sao?
Bởi chỉ khi bạn mang những chi tiết tưởng là vụn vắt kia, xếp chúng xuống trên một mặt phẳng để đôi mắt và con tim bạn thấy được, bạn mới có cơ hội xâu chuỗi chúng lại. Khi bạn xâu chuỗi chúng lại, tự nhiên bạn sẽ tạo nên một hệ thống logic. Có được hệ thống logic, tức là bạn có dàn ý có một bài viết xuất sắc sắp ra đời. Tóm lại, hãy cứ viết xuống đi.
Chỉ vậy thôi ư?
Chỉ có thế đấy.
Bạn đang đọc những dòng chữ này, tức là bạn đang được đọc những gì hiện ra tuần tự, tuôn trào tại thời điểm tôi gõ phím xuống. Không dừng lại để suy nghĩ, chỉ đơn giản thả trôi những gì hiện lên trong đầu xuống bàn phím laptop.
Những dòng cuối cùng của bài viết này, tôi muốn cổ vũ cho chính tôi. Cứ tin tưởng vào lựa chọn của bản thân mình. Lỡ cho sai, chúng ta sẽ làm lại. Tôi không sợ sai, tôi chỉ sợ không biết là mình sai.
Mỗi một kết quả để cần một cái giá. Một một thành công đều có bởi một sự đánh đổi. Chỉ là ta sẵn sàng với cái giá nào? với sự đánh đổi nào?
Xin 30s quảng cáo cho Podcast số 14 của Blog Phụ Nữ Tự Do. Podcast đã có mặt tại Google Podcast.
Hẹn gặp nhau tại đó nhé!
tâm sự cuộc sống
Trước học văn mình hay viết lòng vòng lắm vì không biết viết thế nào để ra đúng ý mình đang nghĩ. Sau đó mình đọc nhiều hơn, được mentor chỉ điểm rồi khắc phục những lỗi sai và mình thấy, đấy là phong cách của mình ấy chứ, mình thấy nó khác biệt để đánh dấu chính mình giữa vô vàn phong cách ngoài kia. Y như bạn nói, cứ để những gì mình nghĩ trôi theo từng dòng chữ, cứ viết cứ viết và đừng chần chừ gì.
Đọc bài của bạn cuốn đấy chứ, mình gọi đó là phong cách của riêng bạn, lòng vòng như để cuốn hút độc giả thì thật không dễ dàng.
Chung Bùi
Trước học văn mình hay viết lòng vòng lắm vì không biết viết thế nào để ra đúng ý mình đang nghĩ. Sau đó mình đọc nhiều hơn, được mentor chỉ điểm rồi khắc phục những lỗi sai và mình thấy, đấy là phong cách của mình ấy chứ, mình thấy nó khác biệt để đánh dấu chính mình giữa vô vàn phong cách ngoài kia. Y như bạn nói, cứ để những gì mình nghĩ trôi theo từng dòng chữ, cứ viết cứ viết và đừng chần chừ gì.
Đọc bài của bạn cuốn đấy chứ, mình gọi đó là phong cách của riêng bạn, lòng vòng như để cuốn hút độc giả thì thật không dễ dàng.
Bao Ngoc
Em thì không thấy bài viết của chị lòng vòng. Em rất thích và tự hỏi sao chị có nhiều liên tưởng hay đến thế, từ hình ảnh bếp củi đến những câu chuyện của chị, câu chuyện mà chị trải qua.
Em hay viết lòng vòng vì đôi khi bị bí ý tưởng nên cứ vòng vo mãi dăm ba ý, lắm khi không thoát ra được cái vòng luẩn quẩn ấy.
Nhưng đôi khi cái lòng vòng ấy cũng là thấy sao viết vậy, nghĩ sao viết vậy, viết gần xong ý này thì lại nghĩ ra câu chuyện hay ý tưởng liên quan đến nó thì lại viết xuống. Lắm khi viết xong, đọc lại cũng không ngờ sao có 1 chủ đề,1 hình ảnh, 1 câu nói mà mình có thế viết nhiều đến thế😅
long hva
Nguyễn Thị Thu Hương
Tôi ở đây!
Người ẩn danh
Hay! Tôi cũng từng đọc qua vài thứ bạn viết, bạn đã phần nào thay đổi quan điểm của tôi về phụ nữ.
Such a good contributor! Keep doing for yourself and the human!
Nguyenphuhoang Nam
Cá nhân mình tin rằng nghệ thuật của kể chuyện là lòng vòng, lan man nhưng không làm người ta cảm thấy chán. Ví dụ:
Khi bạn nghĩ rằng bạn đang lòng vòng, nhưng người đọc, người nghe, vẫn cảm thấy thích thú thì đâu có vấn đề gì ở đây nhỉ? :) coi như một chuyến du lịch trong miền tâm tưởng, để tạm thoát khỏi suy nghĩ miên man về C-A-G-T thôi mà.
Tuấn Đinh
Nhiều lúc trong đầu em nhiều câu chữ nhưng lại không biết diễn tả làm sao, không chỉ ở chuyện viết mà còn ở chuyện nói, ôi dời ơi nghĩ rằng ngta nói rằng mình thiếu kiến thức, hay ngôn từ cũng là đúng. Nhưng em cũng phải thú thật rằng em cũng không sợ sai, em chỉ sợ bản thân không biết là mình sai thôi.
Nguyễn Quang Vinh
Bài viết có lòng đấy, chỉ chưa thấy cái vòng ở đâu. 🤣🤣
Lại thêm 1 fan đc đưa lên sóng nữa à 🤣🤣
Mình viết lòng vòng vì khả năng viết kém, ko biết tổ chức bài viết như thế nào. Chứ nếu ngắn gọn thì mình thích vào thẳng vấn đề kèm dẫn chứng, đọc qua là hiểu. Chắc do "truyện tranh là con sâu đục khoét tâm hồn" (1), nên mình thấy trên mạng ng ta lười đọc thứ gì có nhiều chữ. Gói gọn dễ hiểu, nếu ko làm đc thì cứ viết dài rồi thêm cái tóm tắt cho ai lười đọc 🤣🤣. Viết lòng vòng thể hiện chất riêng rất lớn, nhưng viết cho ng đọc chứ phải mình đọc đâu. Nên mình ko phải ng Hải Phòng nhưng cũng vẫn ko lòng vòng 😋😋.
-----
(1) Đỗ Nhật Nam