Thích 1 người không nên thích?
Đây là mail của bạn mình, nó gởi cho quý thầy ở chùa để tâm sự nhưng không có hồi đáp. Cho nên mình đăng lên cho các bạn tâm sự và chia sẽ với nó, 1 phần vì mình thấy hay thấy hứng thú với câu chuyện còn 1 phần nữa là mình chả biết giúp nó bằng cách nào nên đăng lên đây. Cu cậu lười typle lại nên mình xin copy nguyên văn cho mọi người đọc nha
Kính thưa quý thầy, sư cô !
Con tên Đạt năm nay con 27t, trải qua 27 năm cuộc đời thăng trầm nhưng tới hôm nay con như mới được tỉnh giấc được sống trọn vẹn trong từng phút giây.. Nay con xin mở lòng chia sẽ về chuyện nhân duyên của con mong quý thầy và sư cô hoan hỷ.
Con có ông ngoại là người xuất gia, từ nhỏ con rất hung hỗn rất là quậy phá hay vọng tưởng về bản thân và rất tham cầu hạnh phúc, chạy theo những thứ con không thuộc về mà quên mất đi những hạnh phúc mà con hiện có. Cho tới khi ông ngoại mất con mới thấy hối hận thấy bừng sáng và sữa đổi lại tâm tánh của mình. Ông ngoại tuy xuất gia nhưng rất khó và cũng rất yêu thương con cháu.. Khó ở đây là những khi vào thăm ngoại ông luôn dạy dỗ con về chuyện học hành và mong con là 1 người thế này 1 người thế kia, thương là những lúc dù con đã 18-20t nhưng khi nằm võng ngủ ông vẫn chờ cho tới khi con ngủ say lặng lẽ đưa võng cho con và đọc những bài chú như chú đại bi ru cho con ngủ với hy vọng con tỉnh tâm con thành 1 người tốt.. Chính vì thấy ông ngoại đặt kỳ vọng và thương mình quá còn bản thân mình thì quá tệ nên con cũng ngại vào thăm ông vì xấu hổ vì không dám đối mặt ông. Lần đó ông ngoại đi Nhập Hạ ở SG khoảng 3 tháng thì ông về, lúc đó nghe ông về nhưng con cũng không thăm cho tới khi ông trở bệnh và nhập viện con thăm ông ở bệnh viện được 1 sau đó vài ngày thì ông mất. Sau khi ông mất thì cuộc đời con như chuyển qua giai đoạn khác, tâm tánh con hiền hơn và trưởng thành hơn. Nhưng con vẫn đau khổ vì những mối tình vì những người con nghĩ sau này sẽ làm vợ con nhưng cuối cùng họ vẫn bỏ con đi, con nghĩ chắc tiền kiếp con gây ra nhiều nghiệp lắm nên kiếp này con mới nặng tình mới chịu nhiều đau khổ trong chuyện tình cảm như vậy... Vào ngày lễ noel năm trước thì 1 lần nữa con lại bị bạn gái chia tay, nhưng nhờ đau khổ lần này tâm con mới biết tới Phật pháp biết tới tu tập.
Con được 1 người bạn giới thiệu nên con hay lên nhà 1 bác Phật tử tại gia, con hay lên bác uống trà và nghe bác nói Pháp nghe bác dạy dỗ để hướng thiện sau đó con mới thấy thích nghe pháp thích tìm hiểu về Phật về chánh niệm về Thiền...v.v, dần dần con xem bác như là thầy là sư phụ của con. Có nhiều người như con lên thầy
lắm, con có rất nhiều đồng hữu trong đó có 1 sư tỷ đã theo thầy tu tập rất lâu rồi và 1 lần tình cờ con lên ngay ngày thầy và tỷ ấy tụng kinh. Lần đầu tiên gặp tỷ ấy con đã thấy có 1 cái gì đó đặc biệt lắm, dù mới gặp nhau lần đầu không nói chuyện với nhau nhiều nhưng khi có tỷ ấy ở bên trong giờ phút đó con thấy tâm rất an lành rất ấm áp, con nhớ thầy con từng dạy:
- Khi con gặp 1 người bình thường có ngoại hình xinh đẹp con sẽ muốn chiếm hữu thì con cho đó là thích nhưng cái thích đó là thích của phàm phu, con sẽ khởi dục và có những suy nghĩ đen tối. Còn có những người khi con nhìn thẳng vào mặt họ con không dám và nhìn vào họ con cũng không dám khởi dục con chỉ thấy an lành thấy hỷ lạc thì lúc đó là cái gì đặc biệt lắm.
Lúc đó con sợ con sẽ nãy sinh tình cảm với tỷ ấy, và con biết nếu duyên này khởi lên sẽ là sai. Người ấy là sư tỷ của con, là bạn đồng tu là thiện tri thức giúp con tu tập sao con đem lòng thương yêu cho được cho nên sau khi về nhà con không mơ mộng không tơ vương gì hết và rồi dần dần mọi thứ con xem như chưa từng có gì hết.
Cho tới 1 ngày thầy con tổ chức 1 đoàn khoảng 40 người đi cúng viếng 2 ngày ở núi Cấm - An Giang và con có tham gia. 40 người chia thành 2 xe con không biết là tỷ ấy ở xe bên kia cho tới khi lên núi con mới gặp lại tỷ ấy sau nhiều tháng, cả ngày hôm đó con cố gắng không tiếp xúc không nói chuyện với tỷ ấy thậm chí con còn làm mặt cau có làm mặt thờ ơ khó chịu khi vô tình ánh mắt của 2 đứa con nhìn nhau ấy thế mà dù không tiếp xúc không nói chuyện như thế nhưng lòng con vẫn thấy thích vẫn thấy an lành thấy thân thuộc với tỷ ấy lắm, dù con làm mặt lạnh lùng thờ ơ ra sao đi nữa thì lúc nào đối với con tỷ ấy cũng nỡ nụ cười. Tới giờ cơm tối thì tỷ ấy chủ động gọi tên con rồi gắp thức ăn cho con nên con cũng mở lòng con không thể làm mặt khó chịu với sư tỷ nữa, tới giờ sinh hoạt thầy con thuyết pháp cho mọi người nghe và ánh mắt của tụi con chạm nhau liên tục con không thể nhịn được mà cứ quay sang nhìn tỷ, con không biết có phải do con thích tỷ ấy nên con bị hoang tưởng hay không nhưng con cảm nhận được tỷ cũng có 1 chút xíu gì đó với con hoặc là đang biết con thích thích tỷ ấy... Lúc con đi ngủ hay lúc con thức lúc nào tỷ cũng chào đón con bằng 1 nụ cười, khi con nhìn lén tỷ ấy cũng chợt nhận ra tỷ ấy đang nhìn con.. Lúc khám phá hang của các bậc tiền nhân ở điện 13, trong hang có 1 đoạn rất khó vượt qua tỷ ấy bảo là cho chị mượn tay và con đáp lại khi con cầm đôi bàn tay ấy con không muốn buông 1 tí nào cả cho tới khi sư tỷ lấy nó lại.. Sau đó con mới chợt nhận ra nếu duyên đã tới thì không có cách nào để kìm nó lại được cả, nên con chấp nhận 1 sự thật là con thích sư tỷ của con rồi. Lúc cả đoàn soạn hành lý đi về con biết là sẽ không gặp lại tỷ nữa nên con tiếc nuối lắm con vội vội vàng vàng soạn balo thật nhanh rồi nhìn tới nhìn lui tìm tỷ ấy, trong 1 đoàn 40 người với du khách xung quanh đông như thế vậy mà tụi con vẫn tìm được nhau, trong lúc con vội vàng đi tìm tỷ ấy như thế thì từ lúc nào tỷ ấy đã đứng ở 1 góc nhìn sẵn con - nhìn con đang đi tìm tỷ, khi tìm được tỷ rồi thì ánh mắt con cũng dừng lại và con lên xe, khi lên xe con cũng ngoảnh mặt lại 2 lần và tụi con nhìn nhau nhưng lúc này mặt tỷ không còn nụ cười mà trông hơi buồn và có phần nào khó gần lắm.
Kết thúc chuyến hành trình ở núi cấm sau khi về nhà con bắt đầu quán chiếu, con tự dối lòng mình tự đặt nhiều câu hỏi như tỷ ấy lớn hơn mình tận 3 tuổi ngoại hình thì cũng tàm tạm thôi mình thiếu gì những cô nàng xinh hơn tại sao phải thích tỷ ấy và đâu phải lần đầu tiên mình thích 1 người có gì khó đâu mà không buông bỏ được... Với tư cách 1 người tu tập con cảm thấy rất xấu hổ khi tâm con lại thích tỷ ấy nhưng cũng với tư cách 1 người tu tập con biết tình cảm trong con rất thật, con thừa nhận là con có tham cầu khi thích tỷ con mong sau này được ở bên, được cưới tỷ về rồi 2 tụi con cùng nhau tu tập... Nhưng ngoài chuyện đó ra thật lòng con không vì vẻ bề ngoài không vì ái dục hay vì 1 cái gì hết, con chỉ muốn ở bên chăm lo cho tỷ và cho tỷ thật nhiều hạnh phúc, từ lúc nào trong lòng con đã không muốn thêm 1 ai nữa con chỉ muốn người hơn con 3 tuổi này sẽ làm vợ con sẽ cùng con đi hết đoạn đường ở kiếp này.
Từ khi trong lòng có tỷ thì con tu tập siêng năng và tu tốt hơn trước lắm, con biết tỷ đã theo thầy lâu nên phẩm hạnh cao hơn con nên con gáng theo cho kịp để xứng với tỷ ấy. Lúc tâm con khởi tham sân si hay khởi dục khi nhìn những người con gái khác thì con nghĩ ngay tới tỷ ấy để định tâm con lại, khi tâm con rong đuổi ở quá khứ hay vọng tưởng tới tương lai con cũng nghĩ tới tỷ ấy và bắt đầu quán hơi thở, lúc con vừa định làm gì sai trái con cũng sẽ nhớ hình ảnh nụ cười của tỷ ấy như 1 lời nhắc rằng " không được làm như thế, như thế là xấu không xứng với tỷ ".. Tỷ của con bây giờ như là chánh niệm trong con là động lực cho con vậy.
Dự định của con suốt thời gian qua và sau này sẽ là cố găng nâng cao khả năng tu tập của bản thân sau khi đã tiến bộ con sẽ đem hết những gì trong lòng con đi nói với tỷ ấy, và cho dù tỷ ấy có từ chối con cũng sẽ không buồn, những ngày qua khi không được ở bên tỷ thì dù có nhớ nhưng con cũng không buồn.. Con biết còn nhiều đời nhiều kiếp về sau, con chỉ xin tỷ tỷ 1 cơ hội nếu nhiều đời nhiều kiếp về sau nhân duyên đã đủ con chỉ mong được 1 lần bước đi cùng tỷ ấy, chỉ cần như thế thôi con đã mãn nguyện rồi.
Con cảm ơn quý thầy và sư cô đã nghe đôi dòng tâm sự của con, trước đây có nhiều vướng mắc con hay hỏi thầy con nhưng chuyện này thì không được nên con không biết nói cùng ai, con chân thành cảm ơn quý thầy và sư cô !
tâm sự cuộc sống
Chào bạn, mình thấy câu chuyện khá dễ thương. Vậy là bạn của bạn bây giờ là người thực hành Phật pháp như cư sĩ hay đã nhập dòng thánh để thành tu sĩ? Nếu bạn là tu sĩ thì thật tiếc là ước mơ kia không phù hợp nữa vì tu sĩ thì phải giữ giới độc cư. Còn nếu chỉ là cư sĩ hay người quy y bình thường thì vẫn có thể gắn bó với bạn đạo mà.
Có một điểm mình sẽ chọn khác bạn, cái này do thầy mình dạy mình thôi. Nếu thấy tham khởi vì tình ái, thay vì kìm lại theo lý trí thì ta nên đẩy nó lên cực đại thử xem sao bạn ạ. Kìm hãm cảm xúc hoặc neo cảm xúc vào một đối tượng không phải là con đường giải thoát mà chỉ làm chúng ta đi vòng quanh thôi. Khoan hãy gặp cô gái kia hay cô nào khác vội nhé, bây giờ bạn giải quyết bài tập này một mình trước đã. Bạn đang có đà tu tập nên khác với người thường, đây rất có thể là một cơ hội quý để bạn ngộ. Hãy đi một mình đến tận cùng để xem sau tham là gì nhé. Mình không tiết lộ câu trả lời ở đây mà sẽ phản hồi nếu bạn thực hành thành công;)
Blue Sapphire
Chào bạn, mình thấy câu chuyện khá dễ thương. Vậy là bạn của bạn bây giờ là người thực hành Phật pháp như cư sĩ hay đã nhập dòng thánh để thành tu sĩ? Nếu bạn là tu sĩ thì thật tiếc là ước mơ kia không phù hợp nữa vì tu sĩ thì phải giữ giới độc cư. Còn nếu chỉ là cư sĩ hay người quy y bình thường thì vẫn có thể gắn bó với bạn đạo mà.
Có một điểm mình sẽ chọn khác bạn, cái này do thầy mình dạy mình thôi. Nếu thấy tham khởi vì tình ái, thay vì kìm lại theo lý trí thì ta nên đẩy nó lên cực đại thử xem sao bạn ạ. Kìm hãm cảm xúc hoặc neo cảm xúc vào một đối tượng không phải là con đường giải thoát mà chỉ làm chúng ta đi vòng quanh thôi. Khoan hãy gặp cô gái kia hay cô nào khác vội nhé, bây giờ bạn giải quyết bài tập này một mình trước đã. Bạn đang có đà tu tập nên khác với người thường, đây rất có thể là một cơ hội quý để bạn ngộ. Hãy đi một mình đến tận cùng để xem sau tham là gì nhé. Mình không tiết lộ câu trả lời ở đây mà sẽ phản hồi nếu bạn thực hành thành công;)
Nhân Tâm
Nguyenphuhoang Nam
"Ái biệt ly khổ", "Sở cầu bất đắc". Tu là bớt khổ vậy mà vẫn khổ nhỉ? Đó là suy nghĩ của mình thôi, mình để lại bình luận mang tính chia sẻ chứ không biết nên khuyên gì.
Người ẩn danh