Theo bạn thì nghề nào được cho là khó nhất trong các nghề?
nghề nào khó
,hướng nghiệp
,thấu ngành hiểu nghề
Nghề nào cũng có cái khó riêng. Nhưng có 2 nghề khó nhất: Nghề sư phạm (nói chung): truyền tải những gì mình đa xhọc, đã tiếp nhận cho lớp trẻ và người khác với mong muốn cao cả... và Nghề làm lãnh đạo quan chức trong Nhà nước (nói chung) giữ gìn phép tắc, quản lý và hành khu vực, đơn vị hành chính cà đất nước...nhưng lại phải luôn dặn lòng thoát khỏi cám dỗ vật chất tiền bạc để giữ sự liêm khiết, thanh cao mà đủ nuôi sống bản thân và gia đình. Chỉ "tham" 1 tí, là lệch cả đoạn... Cá nhân mình nghĩ vậy.
Nội dung liên quan
Nội dung sắp xếp theo thời gian
DOIMAT
Nghề nào cũng có cái khó riêng. Nhưng có 2 nghề khó nhất: Nghề sư phạm (nói chung): truyền tải những gì mình đa xhọc, đã tiếp nhận cho lớp trẻ và người khác với mong muốn cao cả... và Nghề làm lãnh đạo quan chức trong Nhà nước (nói chung) giữ gìn phép tắc, quản lý và hành khu vực, đơn vị hành chính cà đất nước...nhưng lại phải luôn dặn lòng thoát khỏi cám dỗ vật chất tiền bạc để giữ sự liêm khiết, thanh cao mà đủ nuôi sống bản thân và gia đình. Chỉ "tham" 1 tí, là lệch cả đoạn... Cá nhân mình nghĩ vậy.
Người ẩn danh
Độc Cô Cầu Bại
Người ẩn danh
Mình nghĩ là nghề nào cũng sẽ có cái khó riêng của nó mà chỉ có người trong nghề mới hiểu được thôi.
Rukahn
huong thuy huynh
Vs người lười thì ghề nào chả khó:))theo tui nghề khó là Mấy nghề ảnh hưởng sức khỏe:dọn cống lặn xuống dưới hay bóc mộ,làm hoá chất
Nguyễn Tấn Minh Tiến
Nghề nào cũng khó cả, không nghề nào mà không khó
Ví dụ nghề của tôi là đi dạy học và nghiên cứu khoa học. Vậy cái này khó chỗ nào, đó là khi bạn vận dụng kiến thức đã từng học dạy lại cho các khoá sau, chưa kể phải nắm rõ kiến thức đại cương để cho bài tập cũng như soạn đề sao cho phù hợp với cái lớp mình dạy, đó là cái thứ nhất. Cái thứ 2 là, nghiên cứu khoa học, bộ tưởng chỉ với mấy cái lý thuyết rác mà nghĩ rằng có thể trở thành 1 vĩ nhân, thích nói gì nói à. Tôi yêu cầu phải đưa ra kết quả thực nghiệm chính xác đến 5 con số sau dấu phẩy, nếu bạn đưa ra toàn lý thuyết suông thì xin lỗi bạn, bạn về mà ôm cái mớ rác đó ngủ đi:)) Nhất là trong thời đại bây giờ, ai cũng biết về vật lý, vậy thì tôi yêu cầu bạn chứng minh bài toán này kia nọ, bạn dám làm không:)) Không những đưa ra kết quả, bạn còn phải phản biện trước hội đồng, bạn chịu nổi nhiệt trong đó không? Vô đó bạn cãi cùn, họ lắc đầu thì xem như những gì bạn dày công làm đều là rác:)) Rất nhiều thằng ở Việt Nam này như thế đấy, học thì chưa tới đâu, toàn xem ba cái youtube, tiktok, xong đưa ra 1 mớ rác, bảo tôi tìm ra cái gì đó mới, vô người ta chém cho bay đầu vẫn ráng gắn lại để cãi cho tới:)) Sau đó thế nào, chả có gì chứng minh ngoài lời nói, thực nghiệm = 0, kết quả = 0, toán học = 0 luôn, vậy nói 1 đống rác ra để chi vậy? Để thể hiện với ai vậy? Ma tuý ở Việt Nam này dư khủng khiếp thật:))
Ví dụ nghề bác sĩ. Hãy suy nghĩ tại sao bác sĩ giỏi tầm cỡ đều phải là đại học top đầu, 3 môn thi đều từ 9 phẩy trở lên, tốt nghiệp loại giỏi, xuất sắc. Bởi vì mạng sống con người là không có đùa, cắt sai 1 chỗ, máu nó phọt ra => Thất bại, chết người. Chẩn đoán sai bệnh, đưa lộn thuốc cho người ta, người ta bị ngộ độc thuốc hoặc chữa không hết => Thất bại. Mổ khối u, cắt sai vị trí, máu phọt ra, bệnh nhân phản ứng => Thất bại. Đau chân trái, mổ chân phải, bệnh nhân liệt cả 2 chân => Thất bại. Đỡ đẻ hoặc mổ đẻ, làm sai 1 công đoạn, mẹ và bé đều tử vong => Thất bại,.... rất nhiều những tình huống khác
Ví dụ nghề kỹ sư xây dựng, học thì ngu, tốt nghiệp thì 5 điểm, đi khảo sát công trình bậy bạ, vẽ lộn vị trí, tính toán sai thông số, xây lên thì có biến cố xảy ra => Thất bại
Nghề IT thì như thế nào:)) Vua của mọi nghề, lương ngàn đô, công việc nhàn, nghe hấp dẫn nhỉ:)) Ước mơ trở thành 1 chuyên gia DEV, lương ngàn đô, chỉ tay 5 ngón, đi đây đi đó, nghe đã nhỉ:)) Rồi có bỏ cuộc khi chỉ mới tiếp cận được có mỗi 2 môn, nhập môn lập trình và kỹ thuật lập trình:)) Ủa gì vậy, còn chưa tới phần hay nhất mà:))
Rồi các nghề như giáo viên, chăm sóc thú, diễn viên, ca sĩ, người mẫu, công chức nhà nước, văn phòng, CEO, thợ chụp ảnh, thợ cắt tóc, shipper, công nhân, quét rác, móc công,... Tất cả đều có cái khó cả, không có cái gì là không khó, muốn lấy được tiền thì bỏ công sức ra mà làm, muốn lương thấp thì chịu cực thân nhưng sẽ không nặng đầu, về ngủ 1 phát là khoẻ re. Muốn lương cao thì sẽ được ngồi nhàn nhã, máy lạnh, ăn cơm ngon, thì phải chịu cực cái đầu, sai 1 li ngồi sửa cả tuần, sai 1 bước, bay ngay chỗ ngồi hiện tại. Muốn lương cao nữa mà nhàn nhã, không làm gì nhiều:)) thì có 1 nghề duy nhất, đó là CEO, bạn có thể đi chơi, đi đây đi đó mà vẫn nhận tiền đều đều trong thẻ, chỉ có 2 trở ngại duy nhất:)) Vì là CEO nên bạn phải đi ngoại giao để đem tiền về cho công ty, nếu công ty phá sản thì tiền của bạn sẽ tan thành mây khói. Nếu bạn dám đi đêm thì bạn hiểu rồi đó, nếu bạn tham nhũng, ăn hối lộ, thao túng thị trường như Trịnh Văn Quyết của FLC thì bạn hiểu rồi đó:)) Bạn có quyền sa thải bất cứ ai bạn thích, nhưng nếu công ty chết vì không có lãnh đạo giỏi, thì bạn cũng tiêu tùng. Trở ngại thứ 2, vì là CEO nên bạn có đầu óc, phải biết cách ăn nói thuyết phục người ta về phe của mình, phải biết phán đoán tình huống để xử lý không gây hại cho công ty hay tập đoàn, phải biết được ai giỏi thì thăng cấp, ai làm việc không được thì đuổi. Đối với CEO tiền lương của bạn tỉ lệ thuận với công ty, công ty đi xuống tiền bạn giảm, công ty phá sản bạn xong đời, công ty đi lên bạn sẽ thu nhiều tiền hơn mỗi giây
Nguyễn Quang Vinh