Tầm quan trọng của Hiệp ước Rome là gì?

  1. Kiến thức chung

Từ khóa: 

kiến thức chung

Được ký 60 năm trước đây, hiệp ước này đã khai sinh ra Liên minh châu Âu hiện đại. Hiệp ước Rome đã thiết lập các hình thức hợp tác quốc tế vượt ra xa các cơ chế liên chính phủ quen thuộc với hầu hết các nhà ngoại giao. Hội đồng Bộ trưởng và Nghị viện Châu Âu (EP) nhường các vai trò ra quyết định cho chính phủ và quốc hội các nước thành viên (các cuộc bầu cử trực tiếp để bầu nghị sĩ cho EP được bắt đầu vào năm 1979). Nhưng Ủy ban châu Âu được trao quyền lực độc lập, bao gồm quyền đề xuất các dự luật của châu Âu và nghĩa vụ giám sát việc thực hiện các luật này. ECJ, với sự đồng thuận tuyệt đối của các nước thành viên, đã trở thành cơ quan tư pháp tối cao của châu Âu, và các đạo luật của các quốc gia thành viên phải kịp thời được chuyển đổi bởi theo các cam kết tại Rome. Các hiệp ước về sau đã mở rộng quyền hạn của các thể chế này, hướng tới cam kết được đưa ra tại Rome là tạo nên “một liên minh ngày càng chặt chẽ giữa các quốc gia châu Âu”. Đối với những người ủng hộ Liên minh châu Âu, Hiệp ước Rome đánh dấu thời điểm người châu Âu hiểu rằng việc gìn giữ hoà bình và thịnh vượng trên lục địa này đòi hỏi phải có sự hy sinh chủ quyền quốc gia và sự cam kết tham gia các thể chế chung, và rằng hội nhập kinh tế sẽ đi trước hội nhập chính trị. Nhưng đối với những người hoài nghi châu Âu, hiệp ước này là thời điểm chứng kiến “tội lỗi gốc” của EU. Nhiều người chỉ trích như vậy đã được tìm thấy ở Anh, một đất nước đã mất nhiều năm để gia nhập câu lạc bộ này nhưng đã lựa chọn rời bỏ EU.
Trả lời
Được ký 60 năm trước đây, hiệp ước này đã khai sinh ra Liên minh châu Âu hiện đại. Hiệp ước Rome đã thiết lập các hình thức hợp tác quốc tế vượt ra xa các cơ chế liên chính phủ quen thuộc với hầu hết các nhà ngoại giao. Hội đồng Bộ trưởng và Nghị viện Châu Âu (EP) nhường các vai trò ra quyết định cho chính phủ và quốc hội các nước thành viên (các cuộc bầu cử trực tiếp để bầu nghị sĩ cho EP được bắt đầu vào năm 1979). Nhưng Ủy ban châu Âu được trao quyền lực độc lập, bao gồm quyền đề xuất các dự luật của châu Âu và nghĩa vụ giám sát việc thực hiện các luật này. ECJ, với sự đồng thuận tuyệt đối của các nước thành viên, đã trở thành cơ quan tư pháp tối cao của châu Âu, và các đạo luật của các quốc gia thành viên phải kịp thời được chuyển đổi bởi theo các cam kết tại Rome. Các hiệp ước về sau đã mở rộng quyền hạn của các thể chế này, hướng tới cam kết được đưa ra tại Rome là tạo nên “một liên minh ngày càng chặt chẽ giữa các quốc gia châu Âu”. Đối với những người ủng hộ Liên minh châu Âu, Hiệp ước Rome đánh dấu thời điểm người châu Âu hiểu rằng việc gìn giữ hoà bình và thịnh vượng trên lục địa này đòi hỏi phải có sự hy sinh chủ quyền quốc gia và sự cam kết tham gia các thể chế chung, và rằng hội nhập kinh tế sẽ đi trước hội nhập chính trị. Nhưng đối với những người hoài nghi châu Âu, hiệp ước này là thời điểm chứng kiến “tội lỗi gốc” của EU. Nhiều người chỉ trích như vậy đã được tìm thấy ở Anh, một đất nước đã mất nhiều năm để gia nhập câu lạc bộ này nhưng đã lựa chọn rời bỏ EU.