Tại sao người tốt lại gặp nhiều chuyện xấu, còn kẻ xấu mãi chưa gặp ác báo?

  1. Tâm lý học

Nếu nhân quả là có thực, thì tại sao báo ứng không xảy ra. Có rất nhiều kẻ xấu vẫn sống nhởn nhơ, gây ra biết bao chuyện ác. Nhiều người tốt thì đoản mệnh, thường xuyên bị bắt nạt, lừa gạt.

Từ khóa: 

nhân quả

,

tâm lý học

Nhân quả là có thật, vụ này mình đã tận mắt chứng kiến và trải nghiệm ko biết bao nhiêu lần rùi. Nên mình xác nhận với bạn là nó có thật. Tạm thời trong comment này chưa tiện kể ra, tại sợ dài. :)))

Còn chuyện tại sao 1 số ng làm điều ác mà vẫn chưa lãnh quả báo, thì có 2 lý do:

1/ Trong những kiếp trc họ đã từng là ng tốt, từng làm rất nhiều điều tốt, nên nghiệp tốt của họ tích tụ lại vô cùng nhiều, và tính ra còn lớn hơn nghiệp ác họ tạo ra trong kiếp này --> nghiệp tốt và ác bù trừ nhau --> cuối cùng họ vẫn hưởng đc 1 ít nghiệp tốt.

2/ Quả báo đó chưa đến chứ ko phải là ko đến. Nó chỉ tạm thời bị trì hoãn thui. Và nhân quả trong vũ trụ này có 1 quy luật: nếu bạn trì hoãn việc trả nghiệp càng lâu, thì khi nghiệp đó xảy ra, nó sẽ càng nặng nề và khủng khiếp. 

Nên thực ra những ng làm việc ác mà chưa phải trả nghiệp, thì thực chất là 1 tình cảnh rất bi thảm đang chờ đợi họ phía trc. :-(

Trả lời

Nhân quả là có thật, vụ này mình đã tận mắt chứng kiến và trải nghiệm ko biết bao nhiêu lần rùi. Nên mình xác nhận với bạn là nó có thật. Tạm thời trong comment này chưa tiện kể ra, tại sợ dài. :)))

Còn chuyện tại sao 1 số ng làm điều ác mà vẫn chưa lãnh quả báo, thì có 2 lý do:

1/ Trong những kiếp trc họ đã từng là ng tốt, từng làm rất nhiều điều tốt, nên nghiệp tốt của họ tích tụ lại vô cùng nhiều, và tính ra còn lớn hơn nghiệp ác họ tạo ra trong kiếp này --> nghiệp tốt và ác bù trừ nhau --> cuối cùng họ vẫn hưởng đc 1 ít nghiệp tốt.

2/ Quả báo đó chưa đến chứ ko phải là ko đến. Nó chỉ tạm thời bị trì hoãn thui. Và nhân quả trong vũ trụ này có 1 quy luật: nếu bạn trì hoãn việc trả nghiệp càng lâu, thì khi nghiệp đó xảy ra, nó sẽ càng nặng nề và khủng khiếp. 

Nên thực ra những ng làm việc ác mà chưa phải trả nghiệp, thì thực chất là 1 tình cảnh rất bi thảm đang chờ đợi họ phía trc. :-(

Có câu Nhân Quả Luân Hồi. Nghĩa là khi bạn sống ác đời này nhưng ở những đời trước (cha ông) đã tích phúc đức cho bạn thì bạn vẫn chưa gặp chuyện xấu, xui xẻo (chưa gặp thôi nhé), vì phúc đức mà không bồi đắp thì sẽ hết, nếu chưa hết đời bạn thì đến đời con cháu sẽ hết, lúc đó tai họa sẽ đến với những thế hệ con cháu của mình. Còn khi bạn sống thiện ở đời này, nhưng bạn vẫn gặp khó khăn gian khổ, nghĩa là do những thế hệ trước (cha ông) đã gieo nhiều nghiệp xấu mà không tích được phúc đức, cho nên đời này bạn lương thiện cả đời nhưng đôi khi vẫn gặp hoài lận đận khó khăn, do không trả hết được những phần nghiệp do đời trước để lại, tuy nhiên đến đời con cháu của bạn sau này thì sẽ lại được hưởng những phúc đức ấy từ bạn. Đó là sự công bằng của Tạo Hóa! Đời cha ăn mặn thì đời con khát nước là vậy đó! Đó gọi là Nhân Quả Luân Hồi. Nhưng hiện nay, Nhân Quả đã không còn luân hồi nữa, mà Nhân Quả hiện nay đã "nhãn tiền", nghĩa là ai gieo gì thì sẽ gặt nấy ngay trong đời này, không sớm thì muộn, không phải chờ đến đời sau nữa!

câu trả lời ở đây nha bạn

Trả lời : Là vì người tốt cứ mong người xấu gặp ác báo nên mình tốt mãi mà chưa được báo đáp đấy.

Chúc bình an 🤗

Chưa đến lúc chứ không phải không xảy ra.

Đấy mới là 1 góc thôi

Theo ý kiến của bản thân mình, có cái gọi là nhân quả, nhưng nó là nguyên nhân và kết quả - cái gì cũng có nguyên nhân của nó, 1 sự kiện xảy ra là tổng hợp của nhiều yếu tố ngẫu nhiên và tất nhiên. Nhưng KHÔNG có cái gọi là ở hiền gặp lành, ác giả ác báo. Người ta vẫn có câu - "người tốt thường đoản mệnh, kẻ xấu sống ngàn năm". Kẻ xấu thường gian xảo, khôn lỏi, biết cách trục lợi cho bản thân, còn người tốt thường làm mọi thứ tự nguyện nên tất nhiên sẽ thường xuyên bị lợi dụng.

Cái gọi là ác báo chỉ là cái mà kẻ thua cuộc, bị áp bức tự huyễn hoặc ra để an ủi bản thân thôi. Nếu tự bản thân người bị áp bức, hoặc ai đó khác đứng ra làm cái gì đó mà chỉ ngồi đợi cái gọi là quả báo gì đó thì thường là chả có cái gì xảy ra cả, và kẻ ác sống hạnh phúc đến già. Đôi khi có một vài thứ xảy ra ngẫu nhiên (, ví dụ một thành phần chuyên đâm chém, đòi nợ thuê bị container cán chẳng hạn, một vài thành phần sẽ cho rằng quả báo đấy, cơ mà bạn nên biết rằng container ko chỉ cán chết các tay anh chị, nó còn cán cả người già, trẻ nhỏ, học sinh, tình nguyện viên... nói chung là ko phải vì bạn sống tốt đời đẹp đạo mà container nó sẽ chừa bạn ra. 

Hay trong truyện cổ tích, Thạch Sanh chẳng hạn, bạn có bao giờ tự hỏi rằng, nếu người bị Lý Thông lừa ko phải là thành phần khỏe như Thạch Sanh mà chỉ đơn giản là 1 người bình thường thì chuyện gì sẽ xảy ra ko, hẳn là sẽ bị Chằn tinh ăn thịt và Lý Thông thoát nạn. 

Theo mình thì đừng nên nghĩ quá nhiều đến luật nhân quả? Luật nhân quả luôn được xuất hiện rất nhiều trong các chuyện cổ tích. Ngày trước khi còn đi học, ở mỗi câu chuyện đều có kiểu tự rút ra sau mỗi bài học như Truyện Tấm Cám lúc nào cũng kết lại là " Cô Tấm ở hiền nên gặp lành" mà kỳ lạ ở chỗ là cô ta chết đi bao nhiêu lần rồi lại hóa thân vào cái khác, cuối cùng lại thành người. Vậy tại sao Cám chết đi rồi sao không nhắc gì nữa? Rồi chốt lại " Ở hiền gặp lành". Đương nhiên nó luôn là một kim chỉ nan giúp ta học cách đối xử tốt với mọi người, đúng là thế nhưng mà nếu cứ nghĩ theo luật nhân quả rồi lại chờ đợi rằng: Sẽ có điều gì đó tốt sẽ đến với ta sau hành động đó thì thật là lãng phí. Cứ tự cảm nhận cảm giác vui vẻ, hạnh phúc và cố gắng mỗi ngày là Okay rồi. Còn bản thân mình thì vẫn tin là trên đời này vẫn có nhiều người tốt hơn? Chuyện xả ra những điều tiêu cực trên xã hội này là điều không thể tránh khỏi nên thay vì nghĩ vì luật nhân quả thì vẫn mong tự cảm nhận để sống vui mỗi ngày, tự tạo niềm vui là tốt nhất.

Người tốt chưa rõ việc mình tốt ở đâu.
Nhưng người xấu biết chỗ xấu vẫn làm là vì không sợ quả báo,kẻ không sợ quả báo thì hà cớ gì quả báo lại tốn sức hại hắn,cứ để người cần trả nghiệp gặp hắn và xiên thôi, đây là luật cân bằng.

Mình đọc được một câu truyện dưới đây rất hay và có ý nghĩa để giải thích việc "Tại sao người tốt lại gặp nhiều chuyện xấu, còn kẻ xấu mãi chưa gặp ác báo?". Các bạn thấy hợp lý thì share nha


 Người ta nói rằng: “Thiện ác hữu báo” là lẽ công bằng của đất trời. Nhưng vì sao rất nhiều người lương thiện phải chịu đọa đày, trong khi những kẻ hành ác vẫn được sống an nhiên tự tại? Hy vọng câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn một lời giải thỏa đáng.

Truyền thuyết kể rằng, xưa có một thanh niên tên là Giang Nhất Minh. Vì bất bình trước những việc làm xấu xa của tên ác bá trong vùng mà anh đã khăn gói lên đường để trình báo với quan tri phủ.

Nhưng Dương Nhất Minh chưa kịp tấu trình bản cáo trạng đã bị thuộc hạ của tên ác bá hãm hại, đành cay đắng bỏ mạng nơi đất khách quê người. Khi linh hồn lìa khỏi thân xác, anh lần lượt chứng kiến cảnh người qua đường an táng vội vàng thi thể của anh, rồi cha mẹ già ở nhà nhận được hung tin, đã khóc ngất tới mức tưởng như chết đi sống lại. Giang Nhất Minh muốn chạy đến an ủi họ mà không thể được, bởi âm dương cách trở, anh chỉ còn biết căm hận trong lòng mà hóa thành quỷ hồn để đi tìm tên ác bá trả thù.

Đúng lúc ấy, từ không trung bay tới hai sợi dây thừng một trắng một đen trói chặt lấy linh hồn của Giang Nhất Minh. Sau đó, trước mặt anh hiện ra một người áo trắng và một người áo đen, trên tay cầm cây gậy đại tang, họ không nói lời nào đã giải anh đi.

Giang Nhất Minh biết rằng hai vị sai nha kia chính là Hắc Bạch Vô Thường, là quỷ lại chuyên hộ tống các linh hồn người chết trở về âm phủ.

Quỷ hồn hỏi: 'Vì sao người xấu vẫn sống tốt?', Diêm Vương trả lời rằng...
Hai vị sai nha kia chính là Hắc Bạch Vô Thường. Ảnh dẫn theo tinhhoa.net
Giang Nhất Minh liền nói: “Hai vị lão gia, tôi bị tên cường hào ác bá hại chết, xin hãy đợi tôi đi báo thù rồi sẽ để các ông tùy ý xử trí”.

Hai vị Hắc Bạch sai nha đó không để ý đến lời cầu khẩn ấy mà vẫn trói chặt Giang Nhất Minh, đưa anh ta đến một nơi sâu hun hút không nhìn thấy đáy.

Không biết đã qua thời gian bao lâu, Giang Nhất Minh bị quăng vào một nơi tối đen như mực, sau đó lại được một tên quỷ khác giải vào trong tòa điện lớn. Ở đây sương khói mờ ảo, các linh thể bay lại lượn lờ, bên trên ngay giữa chánh điện có một người đang ngồi uy nghiêm, nhưng vì sương mù dày đặc nên không thể nhìn rõ dung mạo. Giang Nhất Minh nghĩ bụng, đây hẳn là Diêm La Vương trong truyền thuyết.

Giang Nhất Minh trong lòng phẫn uất, thù lớn chưa kịp báo đã bị bắt đến đây, vậy nên anh muốn hỏi Diêm Vương cho rõ ngọn ngành. “Bẩm Diêm Vương, vì sao tôi phải chết, còn kẻ hại tôi lại được sống ung dung như vậy?”.

“Nhà ngươi chỉ cần biết một câu này thì đã đủ rồi: Muốn biết nhân đời trước, xem quả hưởng kiếp này; muốn biết quả tương lai, xem nhân gieo hiện tại. Thiện ác phân minh, nhân quả báo ứng là Thiên lý, công đạo của trời sẽ không thiếu nợ nhà ngươi chút nào cả”, người trên điện trả lời, giọng rền vang như sấm.

Giang Nhất Minh trong lòng không phục, bèn nói: “Người thiện lương mà vẫn bị hãm hại, kẻ hành ác lại không bị báo ứng, làm sao tôi có thể tin rằng Thiên lý là công minh?!”

“Được thôi, nhà ngươi có hai lựa chọn: Hoặc là uống canh Mạnh Bà rồi theo công đức ít nhiều mà đi đầu thai chuyển kiếp; Hoặc là ta sẽ cho nhà ngươi hiểu rõ Thiên cơ, nhưng đổi lại sẽ làm chậm trễ thời gian đầu thai, sau này ngươi cần phải hao tổn dương thọ để bù lại. Một giờ nơi âm gian là một năm nơi dương thế, nhà ngươi hãy nghĩ cho kỹ!”. Người trên điện nói.

“Tôi vẫn muốn xem thử cái gọi là Thiên cơ mà ngài nói đến là thế nào, dù có đầu thai chuyển thế muộn mấy năm tôi cũng không tiếc!“. Giang Nhất Minh nói chắc như đinh đóng cột.

“Được rồi, quân bay đâu, hãy đưa người này đi ngộ đạo trong cõi luân hồi”.

Diêm Vương vừa dứt lời, hai quỷ sai từ trên điện đi xuống, đeo lên đầu Giang Nhất Minh một cái vòng sắt rồi căn dặn anh ta không được gỡ đi, nếu không sẽ hồn bay phách tán, vạn kiếp không được siêu sinh. Còn nếu muốn đầu thai trở lại thì chỉ cần gõ vào cái vòng ba cái, tự nhiên sẽ có người dẫn anh ta trở về. Sau đó quỷ sai đưa Giang Nhất Minh đến trước một cái hang, trên đó viết 2 chữ “Ngộ Đạo”, rồi đẩy anh ta xuống.

Giang Nhất Minh lại trở về nơi quen thuộc, chỉ có điều nơi đây toàn một màu xám xịt, không có ánh sáng mặt trời. Giang Nhất Minh nhìn thấy có rất nhiều người cũng đội chiếc vòng sắt giống như mình, ai nấy cũng đều bước đi vội vã. Khi Giang Nhất Minh lên tiếng chào hỏi thì họ chỉ thuận miệng đáp lại một tiếng rồi đi mất, chứ không dừng lại nói với anh ta câu nào. Cũng người nhắc rằng anh có việc gì cần làm thì hãy làm mau lên, tránh phải hao tổn dương thọ đời sau.

Giang Nhất Minh quyết định về thăm nhà, nhìn thấy cha mẹ vẫn chưa hết khóc thương mà đau xót bàng hoàng. Vì không thể làm gì hơn nên anh bèn dập đầu bái lạy song thân rồi lên đường tìm tên ác bá.

Quỷ hồn hỏi: 'Vì sao người xấu vẫn sống tốt?', Diêm Vương trả lời rằng..., mạnh bà
Nơi Mạnh Bà cho uống canh trước khi đầu thai. Ảnh dẫn theo Deities Daily
Xem thêm: Chúng ta không nhớ được kiếp trước của mình. Vì sao lại như vậy?

Lúc này, tên ác bá đang nằm ngủ trên giường, vây quanh hắn cũng có rất nhiều quỷ hồn giống như Giang Nhất Minh, xem ra kẻ thù của hắn cũng nhiều vô số. Trong những quỷ hồn đó, có kẻ tiện tay bắt mấy con muỗi ném lên mặt tên ác bá, khiến hắn ta vừa ngủ vừa tự tay “bốp bốp” tát vào mặt, đến mức mặt hắn ta bị chính tay mình tát đến sưng phù cả lên. Cũng có quỷ hồn không biết từ đâu bắt đến mấy con bọ ném vào miệng hắn ta, những quỷ hồn đứng bên cạnh ngặt nghẽo cười khoái chí.

Một quỷ hồn nhìn thấy Giang Nhất Minh, bèn nói với đám quỷ hồn rằng: “Lại có thêm một người đến tìm hắn ta tính sổ nữa”. Chúng quỷ hồn bèn nhường đường để cho Giang Nhất Minh vào trút giận. Giang Nhất Minh vội chạy đến, vừa định giết chết hắn ta cho hả giận, khiến tên ác bá ho sặc sụa vài tiếng, thì đã bị đám quỷ hồn ngăn lại:

“Cái tên mới đến nhà ngươi thật không biết phải trái gì cả! Nếu như giết chết hắn rồi, hắn ta xuống âm gian cũng có bản lĩnh như chúng ta, khi đó chúng ta làm sao mới trút được mối hận trong lòng đây? Nhà ngươi không thể chỉ vì vui sướng nhất thời mà cho tên đốn mạt này được dễ dàng như vậy! Nếu còn tiếp tục khinh xuất nữa, chúng tôi sẽ không cho nhà ngươi đến gần ông ta nữa đâu”.

“A, thì ra là như vậy!”, Giang Nhất Minh thầm nghĩ. “Chả trách có những kẻ xấu chết mau lẹ, lại có những kẻ ác nhân phải chết chậm một chút, chính là sống để chịu tội mà!”

Giang Nhất Minh liền đi theo đám quỷ hồn đó, ngày qua ngày nghĩ cách chọc ghẹo tên ác bá cho hả giận. Nhưng sau một đoạn thời gian, họ dần dần cảm thấy vô vị. Nhìn thấy cha mẹ và thân nhân của tên ác bá, họ đều là những người vô tội, Giang Nhất Minh bèn khởi sinh thiện niệm, tự nhủ rằng trần duyên đã hết, mối hận thù trong lòng cũng tự nhiên tiêu tan. Cuối cùng, anh bèn gõ vào cái vòng trên đầu ba cái, quả nhiên có quỷ sai đến dẫn anh ta về lại điện Diêm Vương.

Về sau, Diêm Vương xét rằng anh có lòng hướng thiện, bèn để anh uống canh Mạnh Bà rồi chuyển sinh vào một gia đình phú quý.

***

Dưới âm tào địa phủ có một bức câu đối rằng: “Dương gian tam thế, thương thiên hại lý đều do người / Âm tào địa phủ, từ xưa đến nay không buông tha ai”. Người xưa tin vào Thiện lý, rằng làm việc thiện hay ác đều có báo ứng, nhân quả tất công minh. Bởi vậy, họ luôn lấy đạo đức để ước thúc bản thân, tự nhủ phải hành thiện tích đức, tránh làm điều ác tích nghiệp cho đời sau.

Nhưng vì sao vẫn có kẻ ác nhân không phải chịu báo ứng? Đó là bởi lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt, thiện ác không phải là không báo, chỉ là chưa đến lúc mà thôi. Có những kẻ ác sống ung dung nhàn hạ là để chờ đến ngày chịu tội, lại cũng có người lương thiện chịu đọa đày là để tiêu trừ nghiệp chướng, đời sau sẽ được sống tốt hơn.

Vạn sự vạn vật trên thế gian không hề ngẫu nhiên, hết thảy đều có an bài trong đó. Con người nếu có thể gìn giữ đạo đức và lương tri, trong tâm luôn tồn giữ thiện niệm, lấy Chân Thiện Nhẫn để ước thúc bản thân mình, mới là thuận theo Thiên đạo. Đây cũng là lựa chọn sáng suốt nhất của con người để có được một tương lai tốt đẹp.