Tác phẩm văn học bạn thấy ấn tượng nhất khi còn đi học là gì?
Các bạn có thể chia sẻ cho mình lý do tại sao bạn lại thích tác phẩm ấy không?
giáo dục
,văn hóa
Mình ấn tượng với tất cả các tác phẩm văn học luôn ý, nhưng để đặc biệt yêu thích thì có lẽ là các tác phẩm trong chương trình học trung học.
Một vài tác phẩm mà cho tới thời điểm hiện tại, mỗi khi nhắc lại mình đều thấy "nổi da gà" bởi nó quá kinh điển và xuất sắc. Chắc điển hình phải kể đến "Chí Phèo" của nhà văn Nam Cao. Hồi trước mình chỉ đọc và cảm nhận bề nổi của câu chuyện, nhưng vào một ngày đẹp trời mình có cơ hội nhập tâm là nhân vật Chí để kể lại câu chuyện cuộc đời của chính Chí, thì từ đó tới giờ mình luôn đau đáu cho tác phẩm này nói chung và các nhân vật trong chuyện nói riêng. Thực lòng phải thốt lên là quá thương họ - thương những nhân vật ấy, thương Chí Phèo tới mức rơi nước mắt.
Có người từng hỏi mình rằng trong các nhân vật lão Hạc của "Lão Hạc", chị Dậu của "Tắt đèn" và Chí của "Chí Phèo" thì ai là người đáng thương nhất? Trước đó mình luôn nghĩ cả 3 nhân vật đều là nạn nhân dưới chế độ tồi tàn, đều đáng thương như nhau và mỗi nhân vật có một hoàn cảnh riêng không thể so sánh. Đúng như vậy, và đến bây giờ mình vẫn có ý nghĩ đấy, nhưng khác là Chí Phèo trong lòng mình lại đáng thương thêm phần nhiều. Với mình hiện tại, Chí thực sự đáng thương nhất, từ lúc còn sống cho tới tận khi cái chết cận kề. Có thể, 2 nhân vật trong 2 tác phẩm kia có cái chết rất đau đớn, cuộc đời bi thảm, song Chí Phèo còn không được làm con người từ lúc còn sống, chứ chẳng nói gì lúc ra đi.
Mình còn nhớ như in chi tiết Nam Cao miêu tả Chí chửi người, chửi đời nhưng chẳng ai đáp lại, chửi lại: "Thành thử chỉ có ba con chó dữ với một thằng say rượu!... Thật là ầm ỹ!". Đấy, còn chẳng ai coi Chí là người, mà họ coi Chí chỉ như loài động vật "sủa" vài tiếng rồi mặc kệ. Và đau lòng cho cái chết của Chí gấp bội - Chí chết bởi định kiến xã hội - con dao vô hình nhưng găm thẳng nhát cứa đau đớn nhất vào trái tim nhân vật và kết liễu cuộc đời nhân vật ấy.
Đó là một vài chia sẻ các nhân mình về tác phẩm văn học mình thấy ấn tượng ^^ cảm ơn các bạn vì đã theo dõi câu trả lời của mình!
==
Pham Thuy Huong
Mình ấn tượng với tất cả các tác phẩm văn học luôn ý, nhưng để đặc biệt yêu thích thì có lẽ là các tác phẩm trong chương trình học trung học.
Một vài tác phẩm mà cho tới thời điểm hiện tại, mỗi khi nhắc lại mình đều thấy "nổi da gà" bởi nó quá kinh điển và xuất sắc. Chắc điển hình phải kể đến "Chí Phèo" của nhà văn Nam Cao. Hồi trước mình chỉ đọc và cảm nhận bề nổi của câu chuyện, nhưng vào một ngày đẹp trời mình có cơ hội nhập tâm là nhân vật Chí để kể lại câu chuyện cuộc đời của chính Chí, thì từ đó tới giờ mình luôn đau đáu cho tác phẩm này nói chung và các nhân vật trong chuyện nói riêng. Thực lòng phải thốt lên là quá thương họ - thương những nhân vật ấy, thương Chí Phèo tới mức rơi nước mắt.
Có người từng hỏi mình rằng trong các nhân vật lão Hạc của "Lão Hạc", chị Dậu của "Tắt đèn" và Chí của "Chí Phèo" thì ai là người đáng thương nhất? Trước đó mình luôn nghĩ cả 3 nhân vật đều là nạn nhân dưới chế độ tồi tàn, đều đáng thương như nhau và mỗi nhân vật có một hoàn cảnh riêng không thể so sánh. Đúng như vậy, và đến bây giờ mình vẫn có ý nghĩ đấy, nhưng khác là Chí Phèo trong lòng mình lại đáng thương thêm phần nhiều. Với mình hiện tại, Chí thực sự đáng thương nhất, từ lúc còn sống cho tới tận khi cái chết cận kề. Có thể, 2 nhân vật trong 2 tác phẩm kia có cái chết rất đau đớn, cuộc đời bi thảm, song Chí Phèo còn không được làm con người từ lúc còn sống, chứ chẳng nói gì lúc ra đi.
Mình còn nhớ như in chi tiết Nam Cao miêu tả Chí chửi người, chửi đời nhưng chẳng ai đáp lại, chửi lại: "Thành thử chỉ có ba con chó dữ với một thằng say rượu!... Thật là ầm ỹ!". Đấy, còn chẳng ai coi Chí là người, mà họ coi Chí chỉ như loài động vật "sủa" vài tiếng rồi mặc kệ. Và đau lòng cho cái chết của Chí gấp bội - Chí chết bởi định kiến xã hội - con dao vô hình nhưng găm thẳng nhát cứa đau đớn nhất vào trái tim nhân vật và kết liễu cuộc đời nhân vật ấy.
Đó là một vài chia sẻ các nhân mình về tác phẩm văn học mình thấy ấn tượng ^^ cảm ơn các bạn vì đã theo dõi câu trả lời của mình!
==
Huyen Thu Nguyen
Truyện không có những tính cách phi thường, những chiến công vang dội... như ta đã bắt gặp trong nhiều truyện kí viết về chiến tranh thời chống Mĩ. Nguyễn Thành Long cổ một lối viết nhẹ nhàng nhiều chất thơ: thiên nhiên hiện hình dưới một màu áo trữ tình ấm áp lòng người đến lạ lùng. Đó là những người lao động bình thường, đáng mến, rất vĩ đại.
Mưa Mùa Thu
Nguyenphuhoang Nam
Mình khá thích nhà văn Nam Cao. Nhưng tác phẩm văn học khiến mình nghĩ đến đầu tiên sau khi đọc câu hỏi này của bạn lại là Bến Quê của Nguyễn Minh Châu.
Trang Chau
Võ Thanh Vĩ
Vĩ Content - Sứ Giả Content
👉 Nhớ cho mình xin lượt follow nhen. Cảm ơn bạn ^^