Người tôi yêu sớm đã biến mất trong quá khứ
不知道什么时候我就喜欢上了下雨天,也许是从你和我第一次见面的那日,也许是从你帮我打开了雨伞的那一刻。在漫长的日日夜夜我多次自问,答案大概是在于你的那一系温暖之光把我从黑处拉出来吧!可现在你走了。在雨中只有我一个人走。
在雨下的那天我看见了一个像你的人。我眼前的人并不是记忆中的你,那人只是在我的人生刚走过交集的陌生人,像是一场大雨,只会因为一次巧遇相知而相交一点点的。好像那些在雨下的那天展翅飞于天际的鸟,各有各的归途。
明明是如此想的,可为什么我免不了感伤的为此痛哭流涕,但我却一滴都流不出来。好像在雨中的路上只我一个人走,只有我被雨淋湿,没人愿意为我打开了雨伞。
你倒在地上时刻,从你不辞而别地离开这个世界。我还很平静的,注视着脸上逐渐失去红色的你,大课的眼泪涌积在眼底,最后落下。我没有任何动作,想朝你笑了笑,为什么笑不出来呢?我眼睛一瞬不眨,可是泪珠如同散落的珠子不断的落下来。莫大的痛苦与悲哀撕扯我的灵魂和意识。
最悲伤的事莫过于在痛苦中回忆起往昔的快乐。雨一直下,一直下。可我等待的人永远回不来了······
ngoại ngữ
,tâm sự cuộc sống
Rồi có 1 ngày cũng trong 1 cơn mưa, 1 người đàn ông xứng đáng sẽ đến bên bạn. Chúc bạn hạnh phúc ❤️
Nội dung liên quan
Nội dung sắp xếp theo thời gian
Thu Hoài
Rồi có 1 ngày cũng trong 1 cơn mưa, 1 người đàn ông xứng đáng sẽ đến bên bạn. Chúc bạn hạnh phúc ❤️
Người bí ẩn hay quạu
ui trời, nhìn choáng ngợp, không hiểu tiếng Trung belike: v