Ngày hồi phục
Tôi gọi những ngày đi không mục đích, lên đường chỉ vì trái tim muốn thế và làm những việc điên rồ mà bình thường chẳng mấy khi làm là những ngày hồi phục.
Hà Nội thật đẹp nhưng không thể cho ta cảm giác đủ thoải mái để bung xõa, chưa kể cơm áo gạo tiền cứ luẩn quẩn thì dù muốn tự do tự tại thì thực tế vẫn quay sang đập cái bụp cho bong bóng mơ mộng vỡ tan tành.
Ở một nơi xa xôi nào đó, những người bạn và tôi cùng lặng im, tôi nằm dài dưới nắng ấm áp, không cần trò chuyện nhưng vẫn cảm thấy đủ an yên.
Ở nơi ấy, mấy đứa to xác đi hái hoa bồ công anh rồi phồng mồm thổi hết hơi cho hoa bay lên, bay lên mãi.
Dưới thứ gió mát dịu và không gian đầy oxy tươi, cảm thấy việc bỏ nhà đi xa thật giá trị, để ít nhiều vẫn còn được sống, được làm điều mình thích, được chữa lành sau những vô số lần tổn thương bởi công việc, bởi các mối quan hệ, bởi sự vô tình của người đời.
Tôi chuyển động vì tôi hiểu tôi cần phải cựa quậy, thứ kỷ luật của số 8 không thể phủ lấp sự hoang dại của số 5 trong tôi. Và cân bằng chính mình là cách cân bằng tuyệt vời nhất, giá trị nhất, mất công nhất.
Một ngày nào đó, nếu quá mỏi mệt, mong bạn hãy dành cho mình đôi ngày hồi phục, đi xa đi gần, đi đâu cũng được, miễn cho bạn cảm giác được trở về, về lại ngôi nhà trong bạn.
Đọc thêm bài viết của tôi tại đây:
tâm sự cuộc sống
Có những lúc chỉ muốn đi đến một nơi thật xa để tâm hồn mh bình lặng trở lại, k có tranh luận, k có hối hả của cơm áo gạo tiền, k có những sân si với đời... Cần những ngày bình yên!
LunaNguyen
Có những lúc chỉ muốn đi đến một nơi thật xa để tâm hồn mh bình lặng trở lại, k có tranh luận, k có hối hả của cơm áo gạo tiền, k có những sân si với đời... Cần những ngày bình yên!