Ngày đỗ đại học lại là ngày buồn nhất?
Cho mình tâm sự với các bạn một chút nhé .Chuyện là cách đây vài h trc mik nhận đc tin mình đỗ nv1 của mình là UEH ngành kế toán ( mình thi đc 26,5đ ) và mình hạnh phúc lắm vì đó là trường cũng như nghề mình thích . Xong mình đã gọi điện cho hai bên người thân nội ngoại để chia sẻ niềm hạnh phúc đó và hai bên ai cũng vui mừng và động viên mình hết nhất là bên ngoại vì mình là đứa cháu duy nhất trong họ ngoại đậu đc ĐH và ba mình đang ở bên nội nói là sẽ lo toàn bộ tiền học cho mình nên mình cũng vui lắm vì trước giờ ba và bên nội mình luôn chu cấp cho mình tiền để ăn học , và mình cũng nói cho mẹ mình biết luôn vì mình muốn mẹ vui vì mẹ là ng rất quan trọng đối vs mik( bme mình ly hôn và mình sống với mẹ ). Nhưng cái phản ứng mà mình nhận được từ đó là im lặng coi như bình thường thay vì vui hay khen mik như mẹ ngta dù chỉ 1 câu nên mình đã rất sốc , buồn và hụt hẫng lắm vì mình cảm giác là mẹ mik phủ nhận sự cố gắng của mình mặc dù mẹ mik khá dễ tính trong việc học hành của mình và từng nói là sẽ ủng hộ mik theo ngành cũng như trường mik thích nhưng mik vẫn cảm thấy đau lắm .Từ nhỏ đến lớn mỗi khi mik làm j ko vừa ý mẹ là mẹ mik hay nói những lời lẽ nặng nề , coi thường và chê mik rất thậm tệ mấy câu như là ngu, không làm nên đc cái j hết , thậm chí là kể những khuyết điểm, lỗi lầm của mình cho họ hàng , hàng xóm nghe làm mình cảm thấy mất mặt và đau lòng lắm mặc dù mik biết mẹ rất thương mik nhưng cách thể hiện ko ấm áp mà thôi , nhưng mỗi khi mik cố gắng làm đc việc gì đó nào là hsg mấy năm liền , thi đậu lớp 10 trường công duy nhất ở xã , từng đạt đc 2 giải Hsg cấp huyện môn Địa lí và một số việc khác nữa thì mẹ mìk lại phản ứng như trên hoặc đau hơn nữa là mẹ mik sẽ nói những lời như là " Con làm được chẳng qua là do ăn may thôi " , " "Đừng tưởng con/mày vậy là giỏi" nhưng vs con ngta thì mẹ mik luôn khen và nói những điểm tốt của họ và chưa bh mik nghe một lời khen nào từ mẹ hết😢 . Vì vậy nên mik luôn cảm thấy tiêu cực , tự ti và luôn sống khép mình lắm .Mặc dù mik biết mình còn nhiều thứ trong tương lai phải cố gắng nữa nhưng với tính cách phủ phàng đó từ mẹ làm mik nản quá .Nhìn thấy cảnh ba mẹ ngta khen , động viên , vui mừng hay thậm chí là khóc, kể cho ng khác nghe khi con mình đậu ĐH hoặc có thành tích gì đó dù trên phim hay ngoài đời mà mik chỉ muốn khóc vì tủi thân .Nãy h mik ko ngủ đc vì phản ứng đó từ mẹ mik , mik ko ngờ ngày vui nhất lại là ngày buồn nhất vs mik 😢. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe mik nhé 😞
hỏi xoáy đáp hay
,tâm sự cuộc sống
Đỗ rồi thì cứ thế đi học thôi bạn. Vui buồn chỉ là thất thường, vài hôm nữa bình tâm lại bạn sẽ vẫn tiếp tục hành trình của mình. Cũng đừng cố gắng vội vàng thay đổi thái độ của mẹ. Việc của bạn bây giờ là học thật tốt, trải nghiệm đời sống sinh viên vui vẻ, vài năm nữa bắt đầu thực hành nghề. Đến khi thấy bạn có nghề nghiệp vững vàng, ổn định, có thu nhập thì thái độ của mẹ cũng phải khác đi. Mà kể cả nó không có khác đi, bạn vẫn có thể bắt đầu tự lập và lo cho mình ổn mà, đúng không? Chúc bạn con đường học tập thuận lợi.
Blue Sapphire
Đỗ rồi thì cứ thế đi học thôi bạn. Vui buồn chỉ là thất thường, vài hôm nữa bình tâm lại bạn sẽ vẫn tiếp tục hành trình của mình. Cũng đừng cố gắng vội vàng thay đổi thái độ của mẹ. Việc của bạn bây giờ là học thật tốt, trải nghiệm đời sống sinh viên vui vẻ, vài năm nữa bắt đầu thực hành nghề. Đến khi thấy bạn có nghề nghiệp vững vàng, ổn định, có thu nhập thì thái độ của mẹ cũng phải khác đi. Mà kể cả nó không có khác đi, bạn vẫn có thể bắt đầu tự lập và lo cho mình ổn mà, đúng không? Chúc bạn con đường học tập thuận lợi.
Người ẩn danh
bạn ơi, vui lên đi vì mình còn chán hơn bạn nhiều. Hồi mình thi đh, vì ý chí ko kiên định và nghe lời bố mẹ vì bố mẹ mình phản đối ngành mình nộp nhưng vẫn bảo ủng hộ mình :))) nên mình đã nộp vào khoa mình ko thích, trong khi điểm của mình đủ để vào tất cả các khoa trong trường, kể cả khoa mình thích. Và khi biết tin mình đã khóc cực kì nhiều, bố mình thì ở bên cạnh cười và nói với bác mình là "ôi nó đỗ đh rồi mà còn khóc kìa", và khi mình cực kì thất vọng như vậy thì người thân khác của mình lại bảo "làm gì thì cũng nên kiên định với mong ước của mình"....ôi lúc mình nộp nv thì ko nói thế....
Nguyễn Thu Huyền
Trong câu chuyện này mình chẳng có lời khuyên hay động viên nào cho bạn, đơn giản việc bạn viết ra được như vậy đã là 1 cách giải bày rất tốt rồi. Gửi bạn 1 cái ôm để có thêm sức mạnh.
Người ẩn danh
ulatr thương bạn nè ~ mẹ mình cx như z đó, kiểu như coi thành công của mình là một điều vô cùng bình thường ấy. nhưng thoi buồn lúc đó thôi, sau đó lại cố gắng và tiếp tục hành trình của mình. bản thân bạn biết rằng bạn đã thành công, như vậy là đủ rồi! hãy nghĩ rằng bạn đã hơn rất nhiều người khi đỗ được ĐH, và có hụt hẫng đôi chút khi phản ứng của cha mẹ ko như bạn nghĩ, nhưng bạn là version tuyệt vời nhất rồi mà, đúng không<3