Nếu đời là bể khổ, thì việc sinh con ra trên đời này là một tội lỗi?
..
triết học
Câu hỏi này nghe qua thấy khá hay, trùng hợp thay mình vừa sinh con không lâu, nên trả lời cho bạn.
Câu hỏi này có hai vế, có lẽ bạn muốn hỏi việc sinh con ra trên đời này có phải tội lỗi hay không; nhưng mình thấy điều đó phụ thuộc vào vế trước, nên mình trả lời vế trước. Đời này có phải là bể khổ hay không?
Người chỉ có thể nằm một chỗ, tầm nhìn mù mịt, âm thanh u mê, không thể nói năng, sinh hoạt dựa hết vào người thân, thậm chí không thể nghiêng người qua bên, bạn có thấy khổ không? Thế nhưng em gái mình đã ước được như vậy, đó là quay lại thời kỳ sơ sinh của con người.
Trẻ con rất quấy, có những đêm khóc ngặt trên tay. Bé khóc lớn nên chồng không ngủ được, anh choàng dậy: "Đưa con cho anh!". Mình lắc đầu, "Anh qua phòng khác ngủ đi, để con cho em". Đêm đó chồng mình ngủ ngon, hôm sau đi làm, còn mình trông tới sáng, cho con ngủ thì mình ngủ.
Cũng câu chuyện đó, có những cặp vợ chồng, khi vợ gắng ôm con dỗ, chồng cáu bảo: "Có việc dỗ con thôi cũng không làm nổi!". Vợ vặc lại, chồng bỏ qua chỗ khác ngủ, hôm sau đi làm, vợ trông con tới sáng, cả hai hậm hực không yên.
Khởi đầu và kết thúc câu chuyện đều giống nhau, nhưng bên trong ẩn chứa nhiều điều khác.
Bạn thấy đó, cuộc đời này không dễ dàng. Nhưng việc thấy khổ hay không còn tùy thuộc vào tâm thế và hành động cá nhân. Khi trẻ lên năm, điều hạnh phúc đơn giản là đi được xe đạp. Khi người đã chín mươi lăm, điều hạnh phúc đơn giản là đi được xe đạp. Hãy hân hưởng đắng cay chua mặn ngọt bùi của cuộc sống này trao cho bạn.
Mình không nghĩ đời là bể khổ. Vậy nên mình vui vẻ chào mừng con mình đến với cuộc sống này.
Nội dung liên quan
Nội dung sắp xếp theo thời gian
dndunhi
Thảo Hoang
Đời là bể khổ là đúng vì trên đời có được mấy ai dám nói mình thoát lục dục thất tình, đắc đạo, an nhiên, chỉ là được vài phần; đó là với người có học, có đọc sách còn với người thường 90% còn bị lôi dẫn vào mạnh mẽ. Vì thế nên dưới con mắt nhà tu hành gần như ai cũng khổ, có người còn không nhận ra mình khổ, vì chưa từng được hạnh phúc.
Tương tự nói mạt pháp là vì thời này tất cả tôn giáo đã bị chính trị hoá, hầu như tất các sư tu online, trụ trì làm tình báo, lên đại tá trung tướng.., rất rất nhiều; nguỵ tạo kinh sách làm truyền thông, nhét chữ vào mồm phật gần như 99%; một số không liên quan nhưng cũng vì ngu muội mà làm theo nên coi như mạt pháp còn gì.
Châu Anh
Câu hỏi này làm mình nhớ đến câu chuyện 1 anh chàng nào đó ở Ấn Độ từng đâm đơn kiện bố mẹ của anh ta vì tội sinh anh ta trên cuộc đời này.
Mình thì không tán thành với quan điểm ''Đời là bể khổ'', hiện tại mình đang cảm thấy rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Mình biết ơn vì được sinh ra trên cuộc đời này.
Sướng khổ có lẽ là do bản thân, nếu bạn bất hạnh sinh ra trong gia cảnh khó khăn thì cuộc đời vẫn luôn cho bạn rất nhiều cơ hội để thoát khỏi cảnh khốn khổ đó. Mình tin ông trời không bao giờ triệt mọi đường sống của ai đó, chỉ là họ có chịu tìm kiếm và nắm bắt lấy cơ hội đó không thôi.
Thái Lương Phú
Vũ Ngọc
Ghost Wolf
Quan điểm về cuộc sống của mỗi người lại khác nhau. Bạn có thể tin vào triết lý bi quan, yếm thế của đám nào đấy rằng - đời là bể khổ, qua được bể khổ thì cũng qua đời -> sinh con ra là ném nó vào bể khổ, tội lỗi bla bla gì đó; nhưng ko phải ai cũng nghĩ thế, đừng áp cái đó lên tất cả mọi người.
Nguyễn Hữu Hoài
Tôi không bàn đến việc đời có phải bể khổ hay không. Tôi phân tích dựa trên 2 trường hợp: Đời là bể khổ, đời là bể vui để trả lời câu hỏi này.
NẾU BIẾT ĐỜI LÀ BỂ KHỔ, Sinh con ra chắc chắn là tội.
NẾU KHÔNG BIẾT ĐỜI LÀ BỂ KHỔ. Sinh con ra là có lỗi.
Cho nên NẾU ĐỜI LÀ BỂ KHỔ thì SINH CON RA là CÓ TỘI hoặc CÓ LỖI, NÊN PHẢI CÓ TRÁCH NHIỆM VỚI NÓ.
NẾU ĐỜI LÀ BỂ VUI. Sinh con ra cũng phải có trách nhiệm. Đứa trẻ KHÔNG HỀ ĐƯỢC LỰA CHỌN. Nên dù bạn có công sinh thành thì bạn vẫn phải có trách nhiệm.
Có thể đối với bạn ĐỜI KHÔNG LÀ BỂ KHỔ, nhưng nếu bạn vô trách nhiệm thì vẫn bị pháp luật xử lý (nặng nhẹ có thể tùy vào từng quốc gia). Bạn không thể phủ nhận ĐỜI LÀ BỂ KHỔ, hay viện công lao sinh thành để mình vô tội được.