Mọi người nghĩ sao về tình bạn này và mình có nhạy cảm quá không ạ?
Mình giúp bạn nhiều thứ nhưng cảm giác không được bạn coi trọng mấy. Bạn ấy cũng chưa rủ mình đi chơi bao giờ. Mọi người nghĩ sao về người bạn như vậy, hay do mình nhạy cảm quá?
tâm sự cuộc sống
Chị cũng từng có những ng bạn như thế.
Lớn lên cùng nhau, nhà gần nhau lại bằng tuổi. Mình thì thật lòng quý bạn, quý gia đình bạn, nhưng bạn thì mãi tới năm nó ra Hà Nội học trung cấp y thì mình mới biết nó không coi trọng gì mình.
Chuyện là mãi tới năm 19 20 tuổi bạn đi học xa nhà, mình ở lại học đh của tỉnh, vẫn sang thăm bố mẹ bạn, ng nhà bạn. Ông nội bạn có 1 lần vào thăm gia đình mình sang thăm cụ, cụ là bộ đội bị cụt mất 1 tay trái mình nhớ như in. Nhà mình và nhà bạn cách nhau 2 con ngõ, ko hẳn là xa lắm, hình ảnh ông nội của bạn vào chơi mình nhớ như in, nhưng hàng xóm sát vách nhà bạn ấy gặp ông mấy lần chả ai nhớ, có lẽ ko để tâm.
Sau mấy lần học xa nhà bạn về quê chơi, ở nhà mấy ngày mà ko thấy qua thăm hỏi bố mẹ mình, mình hỏi m có phải là bạn t ko vậy? m đi học xa t qua thăm bố mẹ m cho bố mẹ m đỡ buồn, t coi m là bạn nhưng m đi xa về bố mẹ t muốn hỏi thăm m thì m cứ lơ lơ, ko sang hỏi thăm bố mẹ t 1 tiếng à?
Mình trách 1 câu sau nó mới sang nhưng thái độ miễn cưỡng. Mình thấy tình bạn này chỉ có 1 phía, nên sau mấy lần đó mình cũng hiểu ra dần. Lúc bạn cưới chồng cũng chẳng mời mình, lúc bạn bán nhà đi chỗ khác cũng ko nói với gia đình mình 1 câu chào tạm biệt.
Đấy, có những người dù đi cùng mình 1 đoạn đường nhưng lòng họ không có mình. Họ ko trân trọng thì cũng nên để họ đi. Ko giữ làm gì.
Người mình gặp cũng là người mình nên gặp, họ cuối cùng tới cũng để dạy mình bài học về tình bạn. Người không có mình thì mình cũng ko nên nặng lòng vì họ.
Cuộc sống này e sẽ gặp nhiều người bạn hờ như vậy. ^^
Người dùng Noron
Chị cũng từng có những ng bạn như thế.
Lớn lên cùng nhau, nhà gần nhau lại bằng tuổi. Mình thì thật lòng quý bạn, quý gia đình bạn, nhưng bạn thì mãi tới năm nó ra Hà Nội học trung cấp y thì mình mới biết nó không coi trọng gì mình.
Chuyện là mãi tới năm 19 20 tuổi bạn đi học xa nhà, mình ở lại học đh của tỉnh, vẫn sang thăm bố mẹ bạn, ng nhà bạn. Ông nội bạn có 1 lần vào thăm gia đình mình sang thăm cụ, cụ là bộ đội bị cụt mất 1 tay trái mình nhớ như in. Nhà mình và nhà bạn cách nhau 2 con ngõ, ko hẳn là xa lắm, hình ảnh ông nội của bạn vào chơi mình nhớ như in, nhưng hàng xóm sát vách nhà bạn ấy gặp ông mấy lần chả ai nhớ, có lẽ ko để tâm.
Sau mấy lần học xa nhà bạn về quê chơi, ở nhà mấy ngày mà ko thấy qua thăm hỏi bố mẹ mình, mình hỏi m có phải là bạn t ko vậy? m đi học xa t qua thăm bố mẹ m cho bố mẹ m đỡ buồn, t coi m là bạn nhưng m đi xa về bố mẹ t muốn hỏi thăm m thì m cứ lơ lơ, ko sang hỏi thăm bố mẹ t 1 tiếng à?
Mình trách 1 câu sau nó mới sang nhưng thái độ miễn cưỡng. Mình thấy tình bạn này chỉ có 1 phía, nên sau mấy lần đó mình cũng hiểu ra dần. Lúc bạn cưới chồng cũng chẳng mời mình, lúc bạn bán nhà đi chỗ khác cũng ko nói với gia đình mình 1 câu chào tạm biệt.
Đấy, có những người dù đi cùng mình 1 đoạn đường nhưng lòng họ không có mình. Họ ko trân trọng thì cũng nên để họ đi. Ko giữ làm gì.
Người mình gặp cũng là người mình nên gặp, họ cuối cùng tới cũng để dạy mình bài học về tình bạn. Người không có mình thì mình cũng ko nên nặng lòng vì họ.
Cuộc sống này e sẽ gặp nhiều người bạn hờ như vậy. ^^
Quỳnh Đơ
Bạn có thể kể rõ ra là bạn ấy đối xử với bạn như thế nào mà bạn cảm thấy không được tôn trọng để mọi người có thể cho bạn lời khuyên tốt nhất.
Còn việc bạn ấy không rủ bạn đi chơi bao giờ có thể là bạn ấy có lý do riêng, liên quan đến hoàn cảnh gia đình, việc học, việc làm của bạn ấy thì sao?