Luân hồi có thực sự tồn tại?
tâm linh
Trong Phật giáo có một thuật ngữ là bất khả tư nghì (nghị). Hễ nói tới điều gì không thể hiểu được thì người ta bèn nói đó là điều bất khả tư nghì. Bốn điều cơ bản là bất khả tư nghì vì nghĩ đến sẽ làm người ta cuồng loạn và thống khổ nếu muốn áp đặt định nghĩa bao gồm:
- Phật giới của các vị Phật
- Thiền giới của người ngồi thiền
- Quả dị thục của nghiệp
- Tâm tư của thế giới
Vấn đề Luân hồi của bạn hỏi thuộc về quả dị thục của nghiệp, hay còn gọi là chúng sanh không thể nghĩ bàn. Thế nào là chúng sanh bất khả tư nghì? Chúng sanh này từ đâu đến? Từ đâu đi? Lại bắt đầu từ chỗ nào? Từ chỗ này chết sẽ sanh chỗ nào?' Đấy là chúng sanh không thể nghĩ bàn (chẳng thể suy nghĩ).
Bất khả tư nghị không phải sản phẩm của bộ não. Tất cả những gì con người nhận thức và diễn tả, như vũ trụ vạn vật, Thượng Đế, Phật, Chúa, tư tưởng, tình cảm và cả Luân hồi…đều là sản phẩm của bộ não và đều là vọng tưởng, nghĩa là lấy tưởng tượng của bộ não hoặc tưởng tượng của cái tôi phóng hiện vào không gian 3 chiều và kéo dài trong thời gian thành thời không (space-time) 4 chiều.
Nó là cái chưa qua sự biến đổi của bộ não, là bản lai diện mục trước khi cha mẹ chưa sinh ra ta. Có nhiều thuyết và nhiều danh từ để gọi nó. Phật giáo gọi là Phật hay Tánh Giác hoặc Tánh Không. Nó vô sinh, vô thủy vô chung, vô hình, vô thể. Nó đã sẵn có trước khi không gian và thời gian và vật chất được tạo ra, nó không phải là tưởng tượng của bộ não.
Tất cả cấu trúc vật chất như nguyên tử, phân tử, thiên thể, sinh vật… đều là trình hiện (khái niệm mà não bộ định nghĩa), không phải là bản lai diện mục (bản chất thật sự của sự vật). Tất cả những thứ khác như không gian, thời gian, tư tưởng, tình cảm, văn hóa cũng đều là trình hiện, không phải là chân lý. Những câu chuyện và quyển sách Luân hồi của các tác giả cũng là trình hiện. Vì thế nên bạn có thể thấy mỗi tác giả bảo vệ một học thuyết khác nhau về Luân hồi và câu chuyện không bao giờ có điểm dừng. Chính những người cố gắng đi tìm hiểu về nó cũng sẽ rối loạn giữa một rừng thông tin.
Khoa học ngày nay hình dung bản lai diện mục bất khả tư nghị đó là Trường thống nhất, một thứ có dạng sóng gọi là miền tần số (frequency domain), vô hình, vô thể, vô thủy vô chung, không phải là vật chất mà chỉ là thông tin. Thông tin đó nằm trong mặt phẳng hai chiều, không có bề dày, không có thể tích. Do đó nó có thể nằm trong một hố đen mà không bị tiêu mất, ở chỗ gọi là chân trời hiện tượng (event horizon). Ví dụ một chiếc ví da được ném vào một hố đen. Ví da biến mất nhưng bản lai diện mục của cái ví da là thông tin thì không bị mất mà nằm ở chân trời hiện tượng của hố đen và từ thông tin đó có thể khôi phục lại hoàn toàn cái ví da nguyên thủy.
Nguồn link tham khảo:
Blue Sapphire
Trong Phật giáo có một thuật ngữ là bất khả tư nghì (nghị). Hễ nói tới điều gì không thể hiểu được thì người ta bèn nói đó là điều bất khả tư nghì. Bốn điều cơ bản là bất khả tư nghì vì nghĩ đến sẽ làm người ta cuồng loạn và thống khổ nếu muốn áp đặt định nghĩa bao gồm:
Vấn đề Luân hồi của bạn hỏi thuộc về quả dị thục của nghiệp, hay còn gọi là chúng sanh không thể nghĩ bàn. Thế nào là chúng sanh bất khả tư nghì? Chúng sanh này từ đâu đến? Từ đâu đi? Lại bắt đầu từ chỗ nào? Từ chỗ này chết sẽ sanh chỗ nào?' Đấy là chúng sanh không thể nghĩ bàn (chẳng thể suy nghĩ).
Bất khả tư nghị không phải sản phẩm của bộ não. Tất cả những gì con người nhận thức và diễn tả, như vũ trụ vạn vật, Thượng Đế, Phật, Chúa, tư tưởng, tình cảm và cả Luân hồi…đều là sản phẩm của bộ não và đều là vọng tưởng, nghĩa là lấy tưởng tượng của bộ não hoặc tưởng tượng của cái tôi phóng hiện vào không gian 3 chiều và kéo dài trong thời gian thành thời không (space-time) 4 chiều.
Nó là cái chưa qua sự biến đổi của bộ não, là bản lai diện mục trước khi cha mẹ chưa sinh ra ta. Có nhiều thuyết và nhiều danh từ để gọi nó. Phật giáo gọi là Phật hay Tánh Giác hoặc Tánh Không. Nó vô sinh, vô thủy vô chung, vô hình, vô thể. Nó đã sẵn có trước khi không gian và thời gian và vật chất được tạo ra, nó không phải là tưởng tượng của bộ não.
Tất cả cấu trúc vật chất như nguyên tử, phân tử, thiên thể, sinh vật… đều là trình hiện (khái niệm mà não bộ định nghĩa), không phải là bản lai diện mục (bản chất thật sự của sự vật). Tất cả những thứ khác như không gian, thời gian, tư tưởng, tình cảm, văn hóa cũng đều là trình hiện, không phải là chân lý. Những câu chuyện và quyển sách Luân hồi của các tác giả cũng là trình hiện. Vì thế nên bạn có thể thấy mỗi tác giả bảo vệ một học thuyết khác nhau về Luân hồi và câu chuyện không bao giờ có điểm dừng. Chính những người cố gắng đi tìm hiểu về nó cũng sẽ rối loạn giữa một rừng thông tin.
Khoa học ngày nay hình dung bản lai diện mục bất khả tư nghị đó là Trường thống nhất, một thứ có dạng sóng gọi là miền tần số (frequency domain), vô hình, vô thể, vô thủy vô chung, không phải là vật chất mà chỉ là thông tin. Thông tin đó nằm trong mặt phẳng hai chiều, không có bề dày, không có thể tích. Do đó nó có thể nằm trong một hố đen mà không bị tiêu mất, ở chỗ gọi là chân trời hiện tượng (event horizon). Ví dụ một chiếc ví da được ném vào một hố đen. Ví da biến mất nhưng bản lai diện mục của cái ví da là thông tin thì không bị mất mà nằm ở chân trời hiện tượng của hố đen và từ thông tin đó có thể khôi phục lại hoàn toàn cái ví da nguyên thủy.
Nguồn link tham khảo:
Bất khả tư nghị là như thế nào?
phatgiao.org.vn
Ghost Wolf
Câu trả lời rất đơn giản là chẳng có luân hồi nào như cái mô tả của đội Phật giáo cả.
Cái thuyết luân hồi nó có quá nhiều lỗ hổng, quá nhiều những thứ bất hợp lý mà ngay cả bạn cũng nhận ra đó thôi. Để trám vào những cái lỗ hổng đấy người ta sẽ dùng những thứ cao siêu, ko chứng minh, ko kiểm chứng được như chiều ko gian abc, cõi xyz,...
VD như bạn viết ở dưới người từ hành tinh nào đấy đầu thai xuống, bạn cứ thử hỏi người viết ra cái bài đấy - hành tinh là hành tinh nào, tọa độ ở đâu trong vũ trụ; tại sao ko phải là người Trái Đất đầu thai lên đấy, mà lại là đám đấy xuống đây làm tăng dân số; cách phân biệt đâu là người Trái Đất, đâu là người hành tinh đầu thai. - Nếu cái gì họ cũng ko biết, và cũng chẳng có bằng chứng gì, thì tại sao họ lại khẳng định là người ở các vì sao đầu thai xuống đây? Bằng trí tưởng tượng ah?
Eva Chia Sẻ
Hán Bùi
Có sự luân hồi bạn nhé,bởi chúng ta sống là sự trải nghiệm,và sống thế nào chúa sẽ phán xét chúng ta sẽ có kiếp này kiếp sau nếu sống k tốt sẽ xuống địa ngục còn sống tốt sẽ được vào thiên quốc nhưng chúng ta phải trải qua các kiếp sống đó.tôi tin vì tôi đã nhìn thấy ma quỷ rồi,tôi thấy ma trong công viên có hình người,người thì trong mà lúc đến gần họ xuyên tường luôn đó
Phương Ngọc
Câu hỏi giống hệt của mình sau khi đọc xong cuốn "Muôn kiếp nhân sinh" của bác Nguyên Phong.
Nhưng có một lý thuyết là khi bạn ở thân xác con người khả năng chuyển đổi lên chiều tâm thức cao hơn, dễ dàng đắc đạo hơn.
Đức Nguyễn