Lạc quan lên - Bạn là niềm tự hào của bố mẹ bạn!
Có bao giờ bạn từng buồn vì ai đó chưa? Đừng buồn nữa nhé, hãy vui lên vì bạn là niềm tự hào, bạn là người ít nhất là tất cả của bố mẹ bạn.
Trong cuộc sống, chúng ta có tránh khỏi cảm giác phụ thuộc vào một ai đó, bị ràng buộc bởi sự cô đơn, sự tự lập và trưởng thành. Nhưng đâu có phải ai cũng mạnh mẽ, ai cũng có thể vượt qua những điều đó.
Mình - Tác giả của bài viết này, cũng như tất cả các bạn đều có những kí ức vui, buồn trong quá khứ, hiện tại, và ở tương lai.
Mình từng yêu say đắm trong tình yêu tuổi cấp 3 học trò, nhưng là tình yêu đơn phương. Nếu ai có từng thích thầm ai đó tuổi 17, 18 thì thực sự rất đẹp, vì sau này lớn lên rồi thì tình yêu sẽ không còn được như vậy nữa.
Cảm giác chỉ mong ngóng ai đó nhắn tin, hoặc có những lần video call buổi tối, đi chơi với nhau, hoặc mong ngóng từng ngày đến lớn để có những cơ hội đến gần nhau hơn. Nhưng đôi khi lại rất đau đớn, vì một lí do nào đó, có thể là người đó chỉ coi chúng ta là bạn bè. Nhưng không sao, đừng tự ti gì hết, vì sau này bạn lớn hơn một chút, bạn sẽ biết rồi ai, bạn hay họ đều sẽ hạnh phúc với tình yêu của mình thôi. Và thời gian là liều thuốc cho bạn, ai rồi cũng sẽ quên, quên đi những kí ức buồn!
Mình từng có những cảm giác ở nhà được bố mẹ rất yêu chiều, luôn quan tâm, nhưng mình lại thờ ơ với sự quan tâm này, trong khi đó, khi bước chân ra ngoài xã hội, đôi khi sự không vừa ý của ai đó, hoặc cảm giác bị xa lánh khỏi đám đông khiến mình trở nên thật bé nhỏ, tự ti với chính mình.
Mình đã từng nghĩ rằng, mình phải đẹp hơn, giàu hơn, và giỏi hơn họ. Nhưng mình đã lầm các bạn ạ. Vượt qua chính mình, mới là bài học mà chúng ta phải học.
Đối với mình, vượt lên ở đây, đó là vượt lên trên sự nhút nhát của bạn thân, dám thể hiện nhiều hơn. Đôi khi mình cảm thấy khó chịu về sự góp ý của ai đó, thực sự nếu điều đó tốt, mình cần phải suy nghĩ lại và cố gắng tiếp thu thay vì thể hiện cái tôi của mình.
Khi cảm thấy mệt mỏi quá, bạn có thể trở về nhà, hãy dành thời gian trò chuyện hàng ngày với bố mẹ thử xem. Mình lúc nào có chuyện buồn, về có bố có mẹ mình như được vực dậy, được tiếp thêm năng lượng rất nhiều. Mình muốn kiếm được nhiều tiền hơn, đẹp hơn và "lớn" hơn nhiều nữa. Để không có ai có thể bắt nạt, để mình có thể sống hòa đồng dù ở bất kì đâu.
Vì chính sự quan tâm của bố mẹ, trong ánh mắt của họ, mình là tất cả và mình tin đối với các bạn cũng vậy.
Còn nếu hiện tại các bạn đang buồn, các bạn có thể chia sẻ với mình. Mình thì không có lời khuyên gì đâu nhưng mình nghĩ mình sẽ lắng nghe được. Lạc quan lên nhé!
phong cách sống
,giáo dục
,kỹ năng mềm
Mình đang bị peer pressure, mình cũng đang ở HN một mình, mình còn bị thương ở tay nữa. Là gia đình luôn bên mình, an ủi và động viên mình. Lúc mới bị thương, mình về nhà mà không muốn lên HN học nữa luôn ấy. Haizzz, để mà kể thì vừa khóc, vừa cười....
À mà cảm ơn bài viết mà bạn chia sẻ nhé. Nó giúp mình ấm lòng hơn phần nào. ^^
Nina Luong
Mình đang bị peer pressure, mình cũng đang ở HN một mình, mình còn bị thương ở tay nữa. Là gia đình luôn bên mình, an ủi và động viên mình. Lúc mới bị thương, mình về nhà mà không muốn lên HN học nữa luôn ấy. Haizzz, để mà kể thì vừa khóc, vừa cười....
À mà cảm ơn bài viết mà bạn chia sẻ nhé. Nó giúp mình ấm lòng hơn phần nào. ^^
Liên Trần
Đọc bài này ấm lòng thật. Dù mình có làm gì, dù có không để tâm thì bố mẹ vẫn luôn yêu thương và nhà mãi là nơi mình có thể trở về. Nhiều lúc mình vô tâm với bố mẹ lắm, xa nhà ham nhiều thú vui bên ngoài, không gọi về cho gia đình, mãi sau mới biết bố mẹ ở nhà nhớ mình nhiều đến thế, hồi hộp chờ cuộc gọi của con mà không được