Không biết biểu lộ cảm xúc như thế nào khi bạn bè hoặc người thân kể chuyện buồn?
Không biết có ai giống mình không, mình sợ mình gặp về vấn đề tâm lý nên đăng lên để hỏi ý kiến nhờ mọi người tư vấn giúp ạ
Mình là nam, hiện tại tròn 30t, mình vốn dĩ là người sống nội tâm nên hầu hết thích ở 1 mình, nhưng vì đi làm ra ngoài xã hội nên mình diễn rất tốt với vai " lạc quan, vui vẻ, hài hước, hay cười"
Mình rất ghen tị với các bạn có thể khóc được, vì từ khi có nhận thức là mình không biết khóc dù gặp chuyện buồn, tang sự..v.v.....lấy ví dụ vài bộ phim buồn nổi tiếng như: 1 lít nước mắt, điều kì diệu phòng giam số 7........sau khi xem thì mình chỉ tới mức buồn chứ muốn lắm mà cũng khóc được
Hầu hết mình không tâm sự chuyện buồn bản thân cho người khác nghe kể cả gia đình !! vì mình không muốn quăng tiêu cực cho người khác, tâm sự cũng chẳng thể làm mình khá hơn và cũng không giúp ích gì vì đó là cảm xúc của riêng mình tự mình phát ra ( được cái mỗi khi có nảy sinh cảm xúc tiêu cực or hi vọng là mình quán chiếu rất tốt, mình có thể dập tắt ngay từ lúc khởi tâm xấu và quay về trạng thái cân bằng)
Hình như mình không có cảm xúc tự nhiên của 1 con người !!
Mỗi lần nghe tâm sự buồn từ bạn bè, người thân (kể cả bạn thân hơn chục năm ) thì mình lại diễn với bộ mặt rất đồng cảm, buồn bã rồi đưa ra lời khuyên ! chứ thực ra mình không hề cảm nhận dược gì, mà trong lúc lắng nghe tâm sự mình rất phân vân suy nghĩ không biết nên làm bộ mặt như thế nào là ok, nhiều lúc mình còn cố nhịn cười vì không biết mình diễn có tự nhiên không, có lố không nữa:((
Mong nhận câu trả lời từ mọi người
Vân Anh PSY
Huyền Ly
Mình cũng là người khá đơ trong việc thể hiện cảm xúc, nhưng mình biết mình không vô cảm và mình tin bạn cũng giống mình. Khi xem mấy bộ phim kia, mình cũng không khóc. Khi người thân mất, mình thực sự rất đau lòng nhưng cũng không thể khóc. Khi bạn thân tâm sự, mình càng không thể rơi nước mắt dù mình biết câu chuyện rất đáng buồn.
Mình tin là cảm xúc của con người không thật sự phụ thuộc vào tất cả những gì ta thể hiện trên nét mặt, cảm xúc chính là sự đồng cảm, phản đối hoặc trung lập trong những câu chuyện mình đã nghe. Có thể quan điểm này của mình hơi chủ quan, nhưng đó là cách giải thích hợp lý duy nhất vì chúng ta khó có thể biểu hiện ra trạng thái cảm xúc của mình.
Với mình, việc thể hiện cảm xúc không thật sự quan trọng, quan trọng nhất là cách mình hành động và suy nghĩ như thế nào.
Lê Đức
Lan Anh