Khóc đáng ghét đến vậy sao?

  1. Tâm sự cuộc sống

Chào mọi người mik là nữ năm nay lớp 11 . Chỉ ms có 5 tuần đâu thôi mik đã cảm thấy rất mệt mỏi rồi. Mik biết mấy bạn trong lớp ko thích mik , nhưng mik vẫn ko hiểu lí do vì s ko thích , bởi từ khi vào 10 tới giờ mik ít giao tiếp hay nói chuyện vs mấy bạn ý . Mik chỉ hoch phần mik, giờ tay lấy điểm, học bài rồi về, đi học thêm rồi lại đi học. Mik chx nói chuyện hay chx đụng chạm gì các bạn ấy . Mik còn chx hề nói xấu maya bạn ấy dù chỉ 1 lần , bời mik thấy nói cũng vô vị, mà nói cũng làm bản thân cảm thấy mệt vs ko thích nói xấu người khác lắm . Nên mik chỉ quây quẩn vs việc học và phụ giúp ba mẹ . Song tới chiều nay mình mới bỡ ngỡ khi phát hiện lí do các bạn ấy ghét mình là do mình dễ khóc . Vg mỗi khi mik khóc là khi các bạn ấy chọc mình, các bạn ấy trong giờ thể dục cố ý chọi bóng vào đầu mình. Có trái rất đau , có trái xước qua , có lúc mình còn bị choáng nhưng ko nói gì . Mình nhìn qua cac bạn ấy thì các bạn ấy lại cười, mình tuổi thân lắm. Bóng ném trúng mình mình đau nhưng ko khóc , nhưng thấy các bạn ấy đối xử va mình như v mik lại tủi thân . Minh vẫn ko hiểu mik chx đụng chạm gì các bạn mà s các bạn ấy lại ko thích mình . Ở trường áp lực bạn bè rất mệt rồi. Về nhà mik ko muốn nói va ba mẹ tí nào , nhưng ba mẹ lại tưởng do ba mẹ nên thế , về cứ bảo mawtn mình lầm lì các kiểu , bảo đi học về mệt lắm hay gì . Ở trường mn lại nói mik dễ xỉu . Mik chx bao h xỉu , cũng chả yếu đuối, ngày mik vác mấy đội keo , lâu lâu đi hái cà hái tiêu, trẩy chồi, cào hố,.... Nhưng vaqnx bảo là yếu đuối . Vg khóc là yếu đuối về thể xác ts nổi xỉu nê. Mik mệt quá , mik rất mệt. Mik biết số phân trăm ng ghét mik khoanh 1 vùng . Nhưng những ng ko ghét em thì họ đâu thể bảo vệ em vì em có thân gì đâu, họ cũng đâu muốn bị vạ lây. Em mệt rất mệt. Nhiều khi chỉ muốn nhắm mắt lại và mãi mãi ko bao h mỡ mắt. Khi viết mấy dòng chữ này em thật sự muốn khóc... Nhưng khi nhớ lại những lời lí do vì s ghét em là vì em dễ khóc . Thì tự nhiên nước mắt lại nhẹn ứ trong lòng. Mệt , mệt lắm .

Vậy rốt cuộc em phải làm gì . Làm gì để quên để ko bao giờ nghĩ tới việc này

Từ khóa: 

stress

,

mệt mỏi

,

hướng nội

,

tâm sự cuộc sống

Ôi, lúc trước anh đi học cũng ít nói. Nhưng ít ra mỗi lần ai chọc mình đều vui vẻ. Và không có đưa tay phát biểu lấy điểm gì cả.

Em xây dựng một hình tượng hơi không được mấy thiện cảm lắm

  1. Lầm lì ít nói, ít giao tiếp, khă năng cũng ít cười mà toàn khóc
  2. Rồi thì chỉ biết cắm cúi học, siêng phát biểu kiếm điểm
  3. Lý do để mấy bạn không thích thì 1 và 2 rõ rồi. Nhưng thật tình không biết thích em ở điểm gì luôn. Không thấy có gì để thích cả. Tuy em nói em thấy vô vị trong ngữ cảnh là nói xấu người khác thật vô vị. Nhưng hỏi thật là em tính cách ít nói, ngại giao tiếp hay bản thân em thấy sự giao tiếp là thừa? 

Không phải có ý làm em buồn, nhưng chính em bảo em không yếu đuối. Thì hãy đọc và suy nghĩ xem. Chứ anh thấy trong lớp có người như vậy anh cũng thấy mệt mỏi trước rồi.

Nếu em lỡ phát biểu nhiều quá thì giảm lại nhé. Em ko nc với mọi người mà phát biểu siêng thì nó sao sao á. Nên xem lại chỗ này.

Em đừng đề cao việc học quá. Đã tham gia vào tập thể thì em nên tìm cách hòa đồng một chút. Học tập là quan trọng nhưng học cách sống với mọi người cũng quan trọng.

Anh xin lỗi nhưng nói trước là anh cũng ko đẹp gì đâu. Nhưng nếu vừa xấu mà vừa mít ướt thì... Hi vọng em cũng dễ nhìn ha. Nhưng nếu không dễ nhìn thì nên tươi vui chút, lan tỏa năng lượng cho người khác chứ ngồi đó đòi người khác lan tỏa năng lượng tích cực cho mình sao được.

Cười nhiều hơn người ta mới có thiện cảm. Thi thoảng nhắc bài cho ngta, chủ động cho mượn dụng cụ học tập, thậm chí kiểm tra cho bạn xem bài với, nếu được làm tổ trưởng thì bỏ qua cho mấy bạn vài lỗi nhỏ,....

Khi nào trong lớp có mấy bạn pha trò thì cười đi. Ngta thấy mình cười ngta cũng thay đổi cách nhìn. Hưởng ứng với mọi người để mọi người thấy mình là một phần của tập thể em ơi.

Đừng lo mỗi thân mình như thế, đừng khuôn khổ quá. Cởi mở thì mới nhận lại được em ạ. Cố gắng lên, nhiều người cũng dần lấy lại được thiện cảm của tập thể rồi.

Trả lời

Ôi, lúc trước anh đi học cũng ít nói. Nhưng ít ra mỗi lần ai chọc mình đều vui vẻ. Và không có đưa tay phát biểu lấy điểm gì cả.

Em xây dựng một hình tượng hơi không được mấy thiện cảm lắm

  1. Lầm lì ít nói, ít giao tiếp, khă năng cũng ít cười mà toàn khóc
  2. Rồi thì chỉ biết cắm cúi học, siêng phát biểu kiếm điểm
  3. Lý do để mấy bạn không thích thì 1 và 2 rõ rồi. Nhưng thật tình không biết thích em ở điểm gì luôn. Không thấy có gì để thích cả. Tuy em nói em thấy vô vị trong ngữ cảnh là nói xấu người khác thật vô vị. Nhưng hỏi thật là em tính cách ít nói, ngại giao tiếp hay bản thân em thấy sự giao tiếp là thừa? 

Không phải có ý làm em buồn, nhưng chính em bảo em không yếu đuối. Thì hãy đọc và suy nghĩ xem. Chứ anh thấy trong lớp có người như vậy anh cũng thấy mệt mỏi trước rồi.

Nếu em lỡ phát biểu nhiều quá thì giảm lại nhé. Em ko nc với mọi người mà phát biểu siêng thì nó sao sao á. Nên xem lại chỗ này.

Em đừng đề cao việc học quá. Đã tham gia vào tập thể thì em nên tìm cách hòa đồng một chút. Học tập là quan trọng nhưng học cách sống với mọi người cũng quan trọng.

Anh xin lỗi nhưng nói trước là anh cũng ko đẹp gì đâu. Nhưng nếu vừa xấu mà vừa mít ướt thì... Hi vọng em cũng dễ nhìn ha. Nhưng nếu không dễ nhìn thì nên tươi vui chút, lan tỏa năng lượng cho người khác chứ ngồi đó đòi người khác lan tỏa năng lượng tích cực cho mình sao được.

Cười nhiều hơn người ta mới có thiện cảm. Thi thoảng nhắc bài cho ngta, chủ động cho mượn dụng cụ học tập, thậm chí kiểm tra cho bạn xem bài với, nếu được làm tổ trưởng thì bỏ qua cho mấy bạn vài lỗi nhỏ,....

Khi nào trong lớp có mấy bạn pha trò thì cười đi. Ngta thấy mình cười ngta cũng thay đổi cách nhìn. Hưởng ứng với mọi người để mọi người thấy mình là một phần của tập thể em ơi.

Đừng lo mỗi thân mình như thế, đừng khuôn khổ quá. Cởi mở thì mới nhận lại được em ạ. Cố gắng lên, nhiều người cũng dần lấy lại được thiện cảm của tập thể rồi.

Bây giờ bạn hãy tâm sự với ba mẹ bằng những dòng tâm sự bạn viết trên này xem sao (nhớ tâm sự trong tâm trạng điềm tĩnh, không nóng giận nhé!) Nếu không tâm sự được thì hãy gửi bài post này cho ba mẹ đọc. Ba mẹ sẽ hiểu bạn thôi. Chúc bạn sớm vui! 

Mình cũng hc lớp 11 giống bn,cx là một người ít bn và rất dễ tủi thân hay nói cách khác là rất dễ khóc.Trong cuộc đời của chúng ta ai cũng sẽ trải qua những khoảng thời gian bị người khác xem thường,xa lánh và ghét bỏ.Nhưng chúng ta đừng để ý đến điều đó, chỉ cần sống tốt với lương tâm của chính mình,cố gắng nỗ lực trong học tập để sau này tương lai mình tươi sáng.Nếu người ta không thương bạn thì bạn càng phải yêu thương,bảo vệ mình nhiều hơn.Người tốt cho bạn sự ấm áp,còn người không tốt cho bạn thêm sự tử tế và lòng khoan dung.Bạn cứ đối xử với tất cả mọi người một cách tốt đẹp nhất,mọi người sẽ yêu thương bạn thôi ạ.Còn về phần bố mẹ,nếu như bố mẹ không thích bạn ở điểm bào nó thì cố gắng đừng làm điều đó nữa, hãy làm những cái mà bố mẹ yêu thích.Chúc bạn luôn bình an và hạnh phúc ạ.