Khi sự hi sinh đi kèm điều kiện?
tâm sự cuộc sống
1. Không biết bạn 18 tuổi hay chưa. Nhưng dưới 18 tuổi thì theo pháp luật nên bạn chưa đủ năng lực và hành vi. Với vai trò là người nuôi dạy bạn ăn học, mẹ bạn có quyền và trách nhiệm can thiệp vào cuộc sống của bạn. Bạn là bầu trời của mẹ bạn nên mẹ sẽ dành cả tất cả sự quan tâm cho bạn gây tâm lý áp đặt, thái quá.... Đây là điều dễ hỉu. Hãy thông cảm cho mami nhé!
2. Nếu bạn đã trên 18 tuổi, có đủ nhận thức riêng của mình ( thực ra ở tuổi này ở Việt Nam đầy người vẫn còn ngây thơ chưa hiểu sự đời, cứ cho mình là đúng lắm ^^). Thì bạn cãi lộn với mẹ và tự làm theo ý mình không hỏi ý kiến mẹ của bạn thì mẹ của bạn dễ xuất hiện tâm lý tổn thương. Bạn mệt mỏi 1 nhưng bạn có nghĩ mẹ bạn còn tổn thương và vất vả nhiều hơn không? Bạn có bao giờ đứng ở vị trí của mẹ sao mẹ lại nghĩ như thế chưa?
Mình gặp rất nhiều gia đình, và mình thấy hầu hết tất cả người mẹ, người cha đều hi sinh không đòi hỏi cho con cái. Cái mà họ mong muốn ở chúng ta đơn giản chỉ là vì họ nghĩ nếu làm thế sẽ tốt cho con hơn thôi ( cái này tốt như thế nào đúng và đủ thì nằm ở nhận thức của ba mẹ). Ba mẹ cũng là người, cũng có những lo sợ... và nhận thức cũng khác nhau. Là con được bố mẹ cho ĂN HỌC TỬ TẾ, và đi ra ngoài, dù mẹ có cổ hủ, lạc hậu, hành vi chưa đúng thì việc của bạn không phải là trách móc, mà là bao dung và thương cho những vất vả họ dành cho mình quá nhiều nên ít có thời gian học tập kiến thức thay đổi nhận thức của chính họ.
Cuối cùng, xin gửi mẹ bạn 1 cái ôm chia sẻ yêu thương. Vì mẹ bạn thật mạnh mẽ và tuyệt vời!
Còn bạn thì hơi chỉ biết tới mình^^. Là hơi ích kỷ hoặc chưa đủ trải đời á ^^.
Thùy Linh
1. Không biết bạn 18 tuổi hay chưa. Nhưng dưới 18 tuổi thì theo pháp luật nên bạn chưa đủ năng lực và hành vi. Với vai trò là người nuôi dạy bạn ăn học, mẹ bạn có quyền và trách nhiệm can thiệp vào cuộc sống của bạn. Bạn là bầu trời của mẹ bạn nên mẹ sẽ dành cả tất cả sự quan tâm cho bạn gây tâm lý áp đặt, thái quá.... Đây là điều dễ hỉu. Hãy thông cảm cho mami nhé!
2. Nếu bạn đã trên 18 tuổi, có đủ nhận thức riêng của mình ( thực ra ở tuổi này ở Việt Nam đầy người vẫn còn ngây thơ chưa hiểu sự đời, cứ cho mình là đúng lắm ^^). Thì bạn cãi lộn với mẹ và tự làm theo ý mình không hỏi ý kiến mẹ của bạn thì mẹ của bạn dễ xuất hiện tâm lý tổn thương. Bạn mệt mỏi 1 nhưng bạn có nghĩ mẹ bạn còn tổn thương và vất vả nhiều hơn không? Bạn có bao giờ đứng ở vị trí của mẹ sao mẹ lại nghĩ như thế chưa?
Mình gặp rất nhiều gia đình, và mình thấy hầu hết tất cả người mẹ, người cha đều hi sinh không đòi hỏi cho con cái. Cái mà họ mong muốn ở chúng ta đơn giản chỉ là vì họ nghĩ nếu làm thế sẽ tốt cho con hơn thôi ( cái này tốt như thế nào đúng và đủ thì nằm ở nhận thức của ba mẹ). Ba mẹ cũng là người, cũng có những lo sợ... và nhận thức cũng khác nhau. Là con được bố mẹ cho ĂN HỌC TỬ TẾ, và đi ra ngoài, dù mẹ có cổ hủ, lạc hậu, hành vi chưa đúng thì việc của bạn không phải là trách móc, mà là bao dung và thương cho những vất vả họ dành cho mình quá nhiều nên ít có thời gian học tập kiến thức thay đổi nhận thức của chính họ.
Cuối cùng, xin gửi mẹ bạn 1 cái ôm chia sẻ yêu thương. Vì mẹ bạn thật mạnh mẽ và tuyệt vời!
Còn bạn thì hơi chỉ biết tới mình^^. Là hơi ích kỷ hoặc chưa đủ trải đời á ^^.
Khanh Nguyen
Ở góc độ 1 người lớn, anh thông cảm và hiểu cho hoàn cảnh của em hiện tại. Mẹ anh cũng là 1 người có nhiều điểm tương đồng như vậy.
Chúng ta cần nhìn nhận việc này ở 1 số góc độ & quan điểm sau:
- Nuôi con dưới 18t là TRÁCH NHIỆM được quy định bởi pháp luật VN, ở đây việc nuôi bao gồm trách nhiệm nuôi dưỡng, tạo điều kiện cho con ăn học ở mức cơ bản nhất. Tuy nhiên việc này ko có nghĩa là cha mẹ nên, hoặc có toàn quyền quyết định thay con trong tất cả mọi chuyện. Nên nói gì thì nói, ko nên mang chuyện "mẹ hy sinh" để lấy đó làm cái cớ "bắt buộc em nghe theo mẹ tất cả mọi chuyện", vì mẹ kết hôn và sinh con ra là trách nhiệm của mẹ, việc phải ly dị cũng có 1 phần trách nhiệm của mẹ nên ko thể lấy cái cớ đó để "áp đặt con trẻ"
- Riêng ở VN, thì khái niệm "Đạo hiếu" vẫn là 1 khái niệm lâu đời, bản chất nó là tốt, nhưng cách mà văn hóa Việt Nam nói chung Á Đông áp dụng lên thì có phần nhiều áp đặt và lỗi thời, ko tạo điều kiện cho con cái phát triển tính cách riêng và khả năng chịu trách nhiệm với bản thân. Tuy nhiên, căn cứ trên những gì em nói, thì mẹ e cũng là 1 người đã trải qua nhiều cực khổ vất vả, e cố gắng giữ bình tĩnh và thông cảm cho cách hành xử của mẹ em. Again, việc mẹ em cảm thấy "đã hy sinh nhiều cho em" không đồng nghĩa với việc quyết định nào của mẹ cũng đúng nhé.
- Ở đây anh tạm chia ra làm 2 trường hợp: Là em đã/hoặc chưa đủ 18t; hoặc em đã/chưa đủ trưởng thành để có thể sống tự lập (trưởng thành ở đây thì yếu tố tự lập về tài chính là quan trọng nhất)
Nếu tình hình vẫn ko cải thiện thì có thể liên hệ để anh tư vấn thêm nhé.