Cuối thu và chớm đông rồi, có bài thơ hay câu văn nào về mùa thu mà bạn yêu thích không?

  1. Văn hóa

  2. Sách

Từ khóa: 

văn hóa

,

sách

Nắng vàng vương vấn cuối thu

Trời như ko nỡ cho dù vào đông

Một cành tý ngọ hồng hồng

Vươn vai đón nắng mặc đông sắp về

Đông về xuân sẽ lại sang

Cứ vui một chút cuối thu nắng vàng

Cuối thu vương chút nắng vàng

Đâu hay trời sắp nhẹ sang đông buồn.

20211106_124632

Sắp lạnh sắp mưa rồi mà nắng đẹp, sẵn thấy câu hỏi của bạn nên ứng khẩu với chụp cái hình chia sẻ với mọi ng. :D

Trả lời

Nắng vàng vương vấn cuối thu

Trời như ko nỡ cho dù vào đông

Một cành tý ngọ hồng hồng

Vươn vai đón nắng mặc đông sắp về

Đông về xuân sẽ lại sang

Cứ vui một chút cuối thu nắng vàng

Cuối thu vương chút nắng vàng

Đâu hay trời sắp nhẹ sang đông buồn.

20211106_124632

Sắp lạnh sắp mưa rồi mà nắng đẹp, sẵn thấy câu hỏi của bạn nên ứng khẩu với chụp cái hình chia sẻ với mọi ng. :D

"Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng chình qua ngõ

Hình như thu đã về"

Sang thu của Hữu Thỉnh độc đáo và thú vị, cách cảm nhận tinh tế nhẹ nhàng cùng những chiêm nghiệm đáng suy ngẫm. Dù là những dấu hiệu thân quen nhưng bản thân mình vẫn rất yêu thích bởi sự gần gũi mà câu chữ mang lại, khiến mình mường tượng ra hương vị mùa thu, sự chuyển giao bất ngờ.

Gió mùa len cửa nhỏ
Nỗi nhớ ngỏ cùng ai
Anh bàn tay nắm chặt
Lau những giọt nước mắt.
Chiều Thu năm ấy trời đổ mưa

Vẫn quán quen cũ chỗ ngồi xưa

Tay em nhẹ đưa tấm thiệp hồng

Ước hẹn thiếu thời hóa hư không.

☘️

PHÚT GIAO MÙA

Thơ: Diệp Ly

Cơn gió bấc tiễn heo may qua cửa

Thu giã từ khi đông trở gót hài

Gió cuối mùa xác lá tả tơi bay

Sợi nắng nhạt thở dài trong nuối tiếc.

Mùa yêu thương sắp trôi xa biền biệt

Lời tình thơ không biết sẽ về đâu

Mây giăng giăng chiều khói xám vương sầu

Tàn mộng ước giữa đêm thâu giá buốt.

Cây trơ trọi từ khi thu cất bước

Ánh trăng loang lem luốc mảnh hình hài

Sương lạnh buồn ướt đẫm cả đôi vai

Lưu luyến quá chuỗi ngày xưa yêu dấu.

Đêm độc thoại bằng tâm tư héo rủ

Gió thét gào giấc ngủ chẳng bình yên

Thời gian đi bỏ lại nỗi ưu phiền

Giao mùa nhớ chút tình riêng xao động.