Chuyện gì sẽ xảy ra nếu có 1 ngày bạn được tự do tạo nên một nền giáo dục như mong muốn?
Bạn nghĩ sao nếu một ngày bạn có cơ hội tự tạo cho mình một nền giáo dục hoàn toàn mới? Bạn sẽ làm những gì ở nền giáo dục đó? Tại sao?
giáo dục
Câu hỏi của bạn rất hay. Nếu là mình, mình sẽ từ chối độc quyền tự tạo cho mình một nền giáo dục mới (vì thứ hợp với ý mình chắc gì đã mang lại lợi lạc cho tất cả?). Giáo dục mà độc quyền thì đó không hẳn là giáo dục mà là lối tập trung đào tạo để đóng gói các tư tưởng, học thuyết vào tâm trí con người trước khi lắp họ vào các hệ thống đã được lập trình sẵn. Đó không phải là giáo dục vị nhân sinh.
Mình nghĩ giáo dục là phát triển con người theo hướng nhân văn, khai phóng, trân trọng sự sống. Nên tùy cảnh, tùy người mà vận dụng, miễn sao mọi con đường đều dẫn tới đỉnh núi và khiến cho con người có khao khát chinh phục bản thân thay vì chinh phục ngọn núi là được. Việc leo lên đỉnh núi là để thưởng ngoạn, để khám phá ra rằng luôn có những đỉnh núi khác cao hơn, để biết yêu quý ngọn núi mình đang đứng nhưng cũng biết trân trọng những dãy núi khác.
Cái mới không thể tự nhiên sinh ra được mà cần dựa trên nền cái cũ. Mình thấy giáo dục hiện nay có những điểm thuận lợi song cũng đi kèm thách thức là nhiều học sinh giàu tiềm năng nhưng ít giáo viên quan tâm và biết cách khơi dậy tiềm năng ấy. Có những giáo viên giỏi chuyên môn nhưng cái giỏi của họ không có chỗ dùng và có những giáo viên tâm huyết, đạo đức nhưng cái hay của họ không được hiểu.
Đôi lúc, giáo dục vẫn né tránh những việc khó như là tập trung vào con người, nền tảng đạo đức, nhân cách, tập trung vào việc khiến trường học là nơi cả thầy lẫn trò đều muốn đến và cảm thấy đáng để đến. Hình như, giáo dục vẫn loay hoay với những cải cách tập trung vào nhưng thứ vô tri, bề nổi như cơ sở vật chất, khẩu hiệu, danh hiệu, sách giáo khoa, giáo án v.v... trong khi chống chọi với khao khát về danh của gia đình và về lợi của xã hội khi đầu tư cho lớp trẻ vào thứ được tạm gọi là "giáo dục".
Mình nghĩ chọn gắn bó với giáo dục thời đại này đúng là cần mượn tâm của Địa Tạng Vương Bồ Tát: "Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục?"
Liệu mình có bi quan quá không? mong được lắng nghe thêm những quan điểm khác, đặc biệt là từ những nhà giáo dục, các bậc phụ huynh và các em học sinh.
Nguyenphuhoang Nam
Câu hỏi của bạn rất hay. Nếu là mình, mình sẽ từ chối độc quyền tự tạo cho mình một nền giáo dục mới (vì thứ hợp với ý mình chắc gì đã mang lại lợi lạc cho tất cả?). Giáo dục mà độc quyền thì đó không hẳn là giáo dục mà là lối tập trung đào tạo để đóng gói các tư tưởng, học thuyết vào tâm trí con người trước khi lắp họ vào các hệ thống đã được lập trình sẵn. Đó không phải là giáo dục vị nhân sinh.
Mình nghĩ giáo dục là phát triển con người theo hướng nhân văn, khai phóng, trân trọng sự sống. Nên tùy cảnh, tùy người mà vận dụng, miễn sao mọi con đường đều dẫn tới đỉnh núi và khiến cho con người có khao khát chinh phục bản thân thay vì chinh phục ngọn núi là được. Việc leo lên đỉnh núi là để thưởng ngoạn, để khám phá ra rằng luôn có những đỉnh núi khác cao hơn, để biết yêu quý ngọn núi mình đang đứng nhưng cũng biết trân trọng những dãy núi khác.
Cái mới không thể tự nhiên sinh ra được mà cần dựa trên nền cái cũ. Mình thấy giáo dục hiện nay có những điểm thuận lợi song cũng đi kèm thách thức là nhiều học sinh giàu tiềm năng nhưng ít giáo viên quan tâm và biết cách khơi dậy tiềm năng ấy. Có những giáo viên giỏi chuyên môn nhưng cái giỏi của họ không có chỗ dùng và có những giáo viên tâm huyết, đạo đức nhưng cái hay của họ không được hiểu.
Đôi lúc, giáo dục vẫn né tránh những việc khó như là tập trung vào con người, nền tảng đạo đức, nhân cách, tập trung vào việc khiến trường học là nơi cả thầy lẫn trò đều muốn đến và cảm thấy đáng để đến. Hình như, giáo dục vẫn loay hoay với những cải cách tập trung vào nhưng thứ vô tri, bề nổi như cơ sở vật chất, khẩu hiệu, danh hiệu, sách giáo khoa, giáo án v.v... trong khi chống chọi với khao khát về danh của gia đình và về lợi của xã hội khi đầu tư cho lớp trẻ vào thứ được tạm gọi là "giáo dục".
Mình nghĩ chọn gắn bó với giáo dục thời đại này đúng là cần mượn tâm của Địa Tạng Vương Bồ Tát: "Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục?"
Liệu mình có bi quan quá không? mong được lắng nghe thêm những quan điểm khác, đặc biệt là từ những nhà giáo dục, các bậc phụ huynh và các em học sinh.
Nguyễn Thị Huế
Dung Bui Phuonh
Thu Huyen
Mình muốn đề cao sự tự học ngay từ tiểu học thay vì đại học. Ở nền giáo dục hiện nay, mình thấy các cấp dưới đại học vẫn nhận được sự hướng dẫn, quan tâm khá sát sao của các thầy cô. Chính vì vậy có rất nhiều học sinh chây lì không chịu sáng tạo, không chịu cố gắng.
Mình muốn tạo ra một nền giáo dục mà ở đó sự tự học được quan tâm sát sao và triệt để. Có như vậy thì ý thức trách nhiệm trong việc học tập và rèn luyện của học sinh mới được đề cao, sau này thành sinh viên cũng khỏi bỡ ngỡ.