Câu chuyện có thật TỬ TÙ TÂM THẦN

  1. Tâm sự cuộc sống

                         
Khi tôi đang chăm chỉ lm việc thì bất ngờ có kẻ lạ mặt tới ghì chặt cổ tôi lại. Một tay hắn cầm vỏ chai. Hắn hỏi: thuốc của tao đâu, sao giờ tao chưa có thuốc uống, tôi đáp lại a là ai, tôi ko hiểu a nói gì, tay trái hắn đag cầm vỏ chai, hắn đập cái vào tường, từng mảnh rơi xuống đất, tôi vẫn bình tĩnh vì trước giờ tôi đã từng chứng kiến những cảnh đánh nhau còn ghê gớm hơn như này. Ko hiểu máu từ đâu chảy ra. Khi bị hắn ghì cổ,  Tôi thấy người mình yếu dần và hoa mắt chóng mặt. Hóa ra đó là từng giọt máu ở cổ tôi chảy ra do hắn đã lấy mảnh vỡ của vỏ chai áp vào cổ. Lúc này đồng nghiệp xinh đẹp của tôi bước vào hốt hoảng. Như Chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Một lúc bình tĩnh thì cô ấy hiểu ra vấn đề. Rồi liền nói:  sao a lại bóp cổ con trai a thế kia, bỏ nó ra ko nó chết mất. Hắn nghe lời bỏ tôi ra và gục xuống, con trai ta xin lỗi đã lm con đau. 🤕 tôi cũng đáp lại khéo léo, bố ko có lỗi , lỗi do con hư, ko nghe lời bố. Đến giờ uống thuốc rồi a ơi, về phòng uống thuốc đi a. Lúc này công an ập đến xích hắn ta. Xin lỗi các đồng chí, do tắc trách chúng tôi đã để tử tù tâm thần chốn ra ngoài, các bác sỹ ko sao chứ? May các a tới kịp thời. Chúng tôi ko sao, rồi Hắn ngoảnh lại mỉm cười rặn tôi: ở nhà chăm sóc mẹ và em con nhé. Tôi thì vừa khóc vừa gật đầu lia lịa cho đến khi hắn dc giải lên xe thùng. Mong ko dc gặp hắn lần nào nữa. Xót thương  Tội nghiệp cho gđ của hắn. 
Từ khóa: 

rủi ro nghề

,

tâm sự cuộc sống