Cách giảm áp lực học tập của học sinh hiện nay?
Dạo này các vụ tự tử vì áp lực học tập hơi nhiều. Có người nào đã từng rơi vào tình trạng như vậy chưa và cách vượt qua nó như thế nào? Phụ huynh và nhà trường nên giúp con em mình ra sao?
áp lực học tập
,xã hội
,giáo dục
Vẫn là câu chuyện gia đình nhà mình, nãy mình vừa nói chuyện qua đt với mẹ:
- Tiếc em kia mẹ nhỉ?
- Thương thật, con bảo lỗi do ai?
- ....chắc là cả 2 mẹ ạ, mà giờ cũng k trách mọc được ai nữa rồi, con cũng từng như em kia mà có lẽ mẹ không biết (đợt đó mình học 11, kết quả tệ lắm, bạn bè không có, cũng không ra ngoài chơi bao giờ, bố mẹ cũng mắng mỏ nhiều), nhưng sau đó con cũng nghĩ về bố mẹ, bố mẹ làm ăn vất vả nuôi con lớn khôn...
(sau đó mình với mẹ có nói về nội dung những dòng cuối mà e trai kia viết)
- Mẹ thấy chắc là không có ai để chia sẻ, ít nhất trong gia đình phải có bố hoặc mẹ về phe con cái
- Con cũng hay chia sẻ với mẹ
- Cả con vs e gái đều hay nói với mẹ (e gái lại hay tâm sự với mình trước, mà chắc mẹ cũng biết rồi :v), có những chuyện mẹ không giải quyết được nhưng mẹ quan tâm, mẹ cứ gặng hỏi phải không?
- Vâng ^^
Cuộc nói chuyện hơn 20p mà tóm lược sơ sơ là vậy.
Những điều mình viết ở đây cũng là cho chính mình của tương lai sau này. Một gia đình nên là nơi san sẻ niềm vui lỗi buồn cho nhau, là nơi để tin tưởng. Bố mẹ phải là người gây dựng được niềm tin đó, bởi vì trẻ thơ thì đâu có kinh nghiệm gì, đâu biết bám víu vào đâu. Đừng đặt nặng áp lực học hành cho con trẻ, đừng để con học vì ước mơ dang dở của bản thân. Đa phần bố mẹ nào cũng nói câu ngày xưa bằng tuổi con bố làm được cái này, mẹ làm được cái kia, vậy mà bây giờ nuôi con ăn học có mỗi cái việc này việc kia làm cũng không xong, những câu nói đó là có ý tốt đấy ạ, nhưng các bố mẹ có thể thay đổi cách dùng từ được không ạ, bọn con không có những trải nghiệm của ngày xưa, bọn con nhiều khi không hiểu được cái khổ mà bố mẹ trải qua nên làm ơn đừng dùng cách diễn tả đó! Có những chuyện con chỉ chia sẻ cho nhẹ lòng chứ không cần cách giải quyết, hãy chỉ lắng nghe và chia sẻ lại câu chuyện của bố mẹ có được không? Có thể nào không dùng những lời lẽ mạt sát đó? Túm lại nếu là bố mẹ thì hãy lắng nghe con trẻ, thực sự đấy ạ, bọn con k cần lời khuyên cũng được mà.
Giờ đến phần con cái, phần của các bạn trẻ. Mình cũng từng như các bạn (cái từng kia cũng mới đây thôi chứ k xa lắm đâu), mình biết các bạn ở thành phố chịu áp lực học tập rất cao, phải giỏi cho vượt bạn vượt bè, bố mẹ đi làm rót tiền cho đi học thêm cũng chỉ vì lí do vậy. Mình may mắn k có áp lực là phải học quá giỏi hay gì, nhưng mình tin ngoài kia có nhiều bạn như mình, tự gây áp lực cho bản thân, cộng thêm điều kiện ngoại hữu gây áp lực chứ k phải là học hành, chẳng hạn như là con trai, con trưởng, con cả (tưởng tượng ở dưới có cả đàn em nhìn mình xem, kém xíu thì ê mặt lắm) hoặc là gia cảnh khó khăn... Cứ coi như ngang ngửa nhau he? Việc cần làm là cố gắng chia sẻ, sống có niềm tin. Ngày xưa, mẹ mình cũng y như lời mẹ em trai kia ấy, nhưng tâm sự, nói chuyện thật lòng rất nhiều rồi mẹ mình cũng thay đổi. Chia sẻ với em gái, em trai của mình cũng là một giải pháp. Kiếm những người bạn tốt, cùng nhau chơi game, nói về cuộc sống. Mấy cái áp lực đó nhìn tích cực thì nó chính là động lực nhỉ. Xin lỗi mà nói xuông là ê nhìn tích cực coi thì khó nghe thật, nhưng lớn hơn thì k phải mỗi áp lực học hành nữa mà có áp lực đồng tiền nè, có con cái lại phải chăm lo cho nó như cách bố mẹ làm bây giờ, nên các bạn hãy nghĩ như này từ sớm đi. Được sinh ra và sống ở đời đã là một loại ân huệ rồi, vậy cũng phải cố gắng mà trả cái ơn đó chứ ^^.
Mà sau cùng sợ nhất là k có ai chia sẻ ở độ tuổi đó, không riêng gì mỗi học tập, bố mẹ và con đều là điều kiện cần, mở lòng và thấu hiểu là điều kiện đủ. Áp dụng công thức là ra, chúc gia đình các bạn hạnh phúc ^^
P/s: nếu có ý kiến trái chiều thì mình xin phép k tranh luận thêm ạ
Nội dung liên quan
Nội dung sắp xếp theo thời gian
Nguyễn Đức Nam Bình