Bạn thấy nhân vật Ngạn trong phim Mắt Biếc như thế nào?

  1. Phim ảnh

Tôi thấy trên mạng có rất nhiều đánh giá tiêu cực của nhân vật Ngạn, một số còn ủng hộ Ngạn đến với Trà Long nữa?!
Ý kiến của mọi người về mối tình này như thế nào ạ.
Từ khóa: 

mắt biếc

,

phim ảnh

Nếu là nhân vật Ngạn trong phim Mắt Biếc thì mình chưa xem nên không biết thấy như thế nào. Còn như nhân vật Ngạn trong truyện Mắt Biếc, thì mình thấy cậu ấy là con người của những khoảnh khắc:
- Khoảnh khắc nhìn thấy đôi mắt biếc của Hà Lan và thế là "hồn lỡ sa vào đôi mắt em".
- Khoảnh khắc nhận ra mình chính là người sẽ làm tất cả mọi thứ vì Hà Lan, cái mọi thứ bao gồm cả tình yêu, tình thương, tình thân, tình bạn, tình tri kỷ, tình người.
- Khoảnh khắc nghĩ rằng, chắc mẩm rằng mọi thứ sẽ còn mãi ở đó, dành cho mình. Như làng Đo Đo, cây bàng già, trường học và cả Hà Lan! Vì tất cả đều là của mình thì không thể nào mất đi đâu cả => chính vì suy nghĩ này nên mình cho rằng Ngạn đã nghĩ Hà Lan hiểu tình cảm của mình qua những bài hát, những bản nhạc, những cung đàn thì không cần thiết phải nói ra điều đó nữa. Vì đó là mặc nhiên như thế, rằng Ngạn yêu Hà Lan. Khoảnh khắc này còn "khủng khiếp" ở chỗ là Ngạn cho rằng Hà Lan sẽ không thể nào yêu ai khác ngoài mình.
- Khoảnh khắc nhận ra sự thay đổi của Hà Lan (khi rời quê lên phố thị) đã không như mong đợi, mong muốn của mình. Hà Lan đã rời quê như một cái cây bật rễ (theo lời của mẹ Hà Lan) mà Ngạn không có cách nào có thể trồng lại xuống đất như cũ. Tuy nhiên, khoảnh khắc này vẫn chưa cho Ngạn nhìn ra rằng mình sẽ mất Hà Lan.
- Khoảnh khắc "sợ hãi" mất Hà Lan nếu tỏ tình.
- Khoảnh khắc nhận ra Hà Lan không dành cho mình, mà thuộc về Dũng.
- Khoảnh khắc thương cảm cho Hà Lan, một nỗi thương xót cám cảnh cho thân mình, khi mà dẫu "anh đã gặp em từ đầu vẫn để em rơi vào bể dâu".
- Khoảnh khắc đau xót khi biết rằng mặc dù Dũng đã cưới người khác, nhưng khi Hà Lan quen Nghĩa cũng chỉ vì lý do là Nghĩa có nét giống với... Dũng. => Mình vẫn không phải là người Hà Lan lựa chọn!
- Khoảnh khắc đau buốt đến tận con tim khi biết rằng, Hà Lan nhất định vẫn không lựa chọn mình ngay khi Mẹ cô ấy đã làm "bà mai" để hai người có cơ hội đến với nhau đặng an ủi tuổi già.
- Khoảnh khắc nhận ra khi mọi khoảnh khắc ở trên dù có biến mất, thì cuối cùng đôi mắt biếc ấy vẫn không có đôi mắt nào có thể thay thế được. Ngay cả đôi mắt cũng biếc không kém (thậm chí còn có phần hơn) của Trà Long!
Nói chung là ngập tràn những khoảnh khắc độc thoại nội tâm mà Ngạn đã không đủ dũng khí để "làm khác đi", dù chỉ là làm khác ở một khoảnh khắc nào đó bất kỳ. :D Và đó cũng chỉ là nét tính cách của một con người bình thường.
Trả lời
Nếu là nhân vật Ngạn trong phim Mắt Biếc thì mình chưa xem nên không biết thấy như thế nào. Còn như nhân vật Ngạn trong truyện Mắt Biếc, thì mình thấy cậu ấy là con người của những khoảnh khắc:
- Khoảnh khắc nhìn thấy đôi mắt biếc của Hà Lan và thế là "hồn lỡ sa vào đôi mắt em".
- Khoảnh khắc nhận ra mình chính là người sẽ làm tất cả mọi thứ vì Hà Lan, cái mọi thứ bao gồm cả tình yêu, tình thương, tình thân, tình bạn, tình tri kỷ, tình người.
- Khoảnh khắc nghĩ rằng, chắc mẩm rằng mọi thứ sẽ còn mãi ở đó, dành cho mình. Như làng Đo Đo, cây bàng già, trường học và cả Hà Lan! Vì tất cả đều là của mình thì không thể nào mất đi đâu cả => chính vì suy nghĩ này nên mình cho rằng Ngạn đã nghĩ Hà Lan hiểu tình cảm của mình qua những bài hát, những bản nhạc, những cung đàn thì không cần thiết phải nói ra điều đó nữa. Vì đó là mặc nhiên như thế, rằng Ngạn yêu Hà Lan. Khoảnh khắc này còn "khủng khiếp" ở chỗ là Ngạn cho rằng Hà Lan sẽ không thể nào yêu ai khác ngoài mình.
- Khoảnh khắc nhận ra sự thay đổi của Hà Lan (khi rời quê lên phố thị) đã không như mong đợi, mong muốn của mình. Hà Lan đã rời quê như một cái cây bật rễ (theo lời của mẹ Hà Lan) mà Ngạn không có cách nào có thể trồng lại xuống đất như cũ. Tuy nhiên, khoảnh khắc này vẫn chưa cho Ngạn nhìn ra rằng mình sẽ mất Hà Lan.
- Khoảnh khắc "sợ hãi" mất Hà Lan nếu tỏ tình.
- Khoảnh khắc nhận ra Hà Lan không dành cho mình, mà thuộc về Dũng.
- Khoảnh khắc thương cảm cho Hà Lan, một nỗi thương xót cám cảnh cho thân mình, khi mà dẫu "anh đã gặp em từ đầu vẫn để em rơi vào bể dâu".
- Khoảnh khắc đau xót khi biết rằng mặc dù Dũng đã cưới người khác, nhưng khi Hà Lan quen Nghĩa cũng chỉ vì lý do là Nghĩa có nét giống với... Dũng. => Mình vẫn không phải là người Hà Lan lựa chọn!
- Khoảnh khắc đau buốt đến tận con tim khi biết rằng, Hà Lan nhất định vẫn không lựa chọn mình ngay khi Mẹ cô ấy đã làm "bà mai" để hai người có cơ hội đến với nhau đặng an ủi tuổi già.
- Khoảnh khắc nhận ra khi mọi khoảnh khắc ở trên dù có biến mất, thì cuối cùng đôi mắt biếc ấy vẫn không có đôi mắt nào có thể thay thế được. Ngay cả đôi mắt cũng biếc không kém (thậm chí còn có phần hơn) của Trà Long!
Nói chung là ngập tràn những khoảnh khắc độc thoại nội tâm mà Ngạn đã không đủ dũng khí để "làm khác đi", dù chỉ là làm khác ở một khoảnh khắc nào đó bất kỳ. :D Và đó cũng chỉ là nét tính cách của một con người bình thường.

Chuyện Ngạn với Hà Lan như thế nào, mình không bàn tới. Mình bực mình vì chuyện cơ.

Chung quy lại, việc chú rời bỏ Trà Long theo mình chốt ở một câu mà ông cha xưa có nói: “Nhàn cư vi bất thiện” – Nghĩa là sống rảnh quá thì sinh làm chuyện nông nổi. Quả không sai

Chú Ngạn về quê làm thầy đồ trường làng. Một công việc hết sức … nhàn. So với giảng viên đại học hay giáo viên toán cấp 3 thì nhàn lắm. Việc này khiến chú rảnh quá nên suy nghĩ quá nhiều.

✦ Để mình lấy dẫn chứng khác từ phía Trà Long. Tại sao lên chốn thành phố nhộn nhịp cám giỗ, Trà Long không như mẹ mình? Trong truyện có nói. Cháu ấy vùi đầu vào học, vì sợ đúp môn sẽ ở lại lâu hơn. Ai cũng hiểu, ý muốn nói là sẽ lâu đoàn tụ với chú Ngạn hơn.

✦ Và vì vùi đầu vào học, Cháu Trà Long nhà ta chả bị mấy thứ cám giỗ tầm thường lẻn vào tâm trí được. Nên cháu nó không suy nghĩ gì khác ngoài việc trở về với người chú mà cháu muốn cưới làm chồng.

Làng quê buồn chán khiến Ngạn suy nghĩ quá nhiều

Các bạn hãy đọc lại chương cuối để thấy chú Ngạn nhà mình suy nghĩ nhiều thế nào:

  • Nào là “Chú thương cháu bằng tất cả tình thương trong đời chú cộng lại. Mọi ý nghĩ của chú từ nay sẽ thuộc về cháu, chỉ một mình cháu thôi!”

  • Rồi là “tê tái hiểu ra mối tình tôi với Trà Long chẳng qua chỉ là sự nối dài của mối tình tôi với Hà Lan qua một hình bóng khác”

Và còn nhiều nhiều nữa. Nói thật các bạn đã yêu sâu đậm ai mà chẳng khó quên người cũ. Chuyện Ngạn thấy yêu Trà Long vì cháu nó giống Hà Lan, có khác gì chuyện Hà Lan yêu Linh vì Linh giống anh Dũng không???

“Cứ nghĩ đến cảnh ôm Trà Long trong tay mà lòng cứ ngỡ đang hôn Hà Lan đắm đuối, tôi rùng mình, nghe lạnh toát sau lưng.”Lần đầu hôn gái nó lại chả thế??? Chú chăm sóc Hà Lan suốt một tuổi thanh xuân, đương nhiên chú Ngạn phải mơ về những cảnh lãng mạn. Chắc chắn chú cũng ao ước được môi của Hà Lan chứ. Nhưng chuyện không thành, cảm xúc lần này của chú chỉ là tiếc cái giấc mơ ấy không thành.

✦ Và giờ khi hôn một người con gái khác giống với người chú yêu, chú bị “so sánh” thôi. Nói thật giờ các bạn ra mua bó rau ngoài chợ còn so sánh bó này tươi hơn bó kia. Nói gì tới một việc trọng đại như là tìm bạn đời.

✦ Hời ơiiiii chú Ngạn à!!!!! Chú suy nghĩ quá rồi đấyyyyyyy. Thế là chú cũng làm tan nát con tim Trà Long luôn. “chú vẫn tin rằng, dù sao lúc ấy cháu cũng sẽ không khóc, cháu sẽ không khóc, có phải thế không?” … Chú có khóc lúc Hà Lan rời xa chú không? Hay tại chú đau một lần rồi thôi? Hay chú “tê tái vì thấy Trà Long giống mẹ”, nhưng lại muốn cháu nó có cảm xúc khác?

THIỆT BỰC MÌNH !!!

chưa xem phim luôn chỉ mới đọc truyện thôi, nói chung Ngạn có phần giống nhân vật chính trong FriendZone - phim Thái, chỉ là kết thúc không có hậu thôi. Ngạn rời xa Trà Long là đúng vì Ngạn không yêu Trà Long mà chỉ là nhìn thấy Hà Lan trong bóng cô bé ấy.
Ngạn là người sống cho quá khứ 
Ngạn thương cô bé hà lan thuở nhỏ của mình - giống kiểu như là thương để chăm sóc chứ không phải để yêu 
Ngạn chờ đợi hà lan quay về lại cô bé thuở xưa của mình một cách tuyệt vọng 
Cái đó không được gọi là tình yêu cái đó gọi là tình bạn 

Mình cũng may mn có cơ hi ra rp xem “Mt biếc” nên mun ghi li vài dòng cm nhn v các nhân vt (ch không review phim, vì có nhiu lm ri).

Cm nhn chung ca mình đối vi các nhân vt là: H không b bun như trong truyn mà rt hnh phúc vi cuc sng ca mình.

1. Hà Lan

Ch nhân ca đôi mt biếc cũng là ngun cm hng cho tình khúc ca Ngn.

Lúc do chơi đồi sim thì còn ng ng hai bn hp nhau, nhưng lúc Hà Lan đi ch cùng Ngn thì thy rõ là không hp.

y quan tâm đến vic con tôm to hay nh thay vì quan tâm đến nó có phi thc phm sch, giàu dinh dưỡng và thơm ngon hay không (chưa tính đến vic không biết cô y so sánh gia tôm khô vi nhau hay tôm khô vi tôm tươi). Dường nhưđôi mt biếc ch thích nhìn th gì biêng biếc nên Hà Lan thích mu người như Dũng là hp lý.

Hà Lan sau này tr thành ch tim may, chăm ch, tháo vát nên cuc sng cũng tt dn đều. Đã có kinh nghim, không phi lo lng vn đề kinh tế, li còn đẹp nên cô y hoàn toàn t do để sng cuc sng như mình mong mun.

2. Dũng

Mt thanh niên phóng khoáng, ăn chơi, hp thi trang và biết võ t v (né cú đấm ca Ngn bài bn ri quét ngay vào chân để Ngn ngã).

Tuy nhiên, hình tượng phong lưu y li hơi lu m trong cuc nói chuyn vi bđể xin cưới Hà Lan. Khi b phn đối, Dũng đã vùng vng bđi như mt cu bé có cá tính nhưng không có bn lĩnh.

Cui cùng, anh cũng nghe li b mình, cưới mt cô gái có th giđược anh ta và có th khiến b anh ta ưng thun. Gia đình sum hp vui v trong ngày cưới và tin tưởng vào s trưởng thành ca đôi bn tr.

3. Ngn

Con người ca ngh thut và t nguyn biến đời mình thành ngh thut. Vi Ngn yêu cũng là ngh thut nên không vi vàng, v vp bày t. Ngn mượn tiếng đàn để giãi bày tiếng lòng. Kh ni, anh không biết chn người tri âm thành ra rt cuc không có tri k. Tiếng lòng nghe cũng như tiếng đàn. Ngn bun.

Tr nhng lúc đau kh thì Ngn rt biết cách chăm sóc sc khe t: ăn, mc, . Đin hình như ba cơm khuya ca Ngn có khu phn đầy đủ rau, tht, trng (ba đó 2 người ăn cũng thoi mái), nhà thoáng mát, qun áo thì theo phong cách ti gin.

Ngày Ngn đi thì cũng đã trn vn thi gian cng hiến cho quê hương, mt tương lai tươi sáng đang ch anh phía trước.

Đối vi Hà Lan, Hng, Trà Long thì Ngn có mt v trí đặc bit trong tâm trí. Không phi người đàn ông bình thường nào cũng làm được điu này.

4. Trà Long

Mt cô bé bun thì khóc, vui thì cười, thích thì chđộng bày t. Trà Long có lúc đúng, lúc sai nhưng s không vướng vào bi ly.

Cô bé xng đáng được hưởng hnh phúc.

5. Hng

Người con gái rt tha thiết vi Ngn và luôn ch là mt du hiu báo trước cho nhng bước chuyn trong mi quan h gia Ngn và Hà Lan.

S chđợi y ri sđược đền đáp. Bi thi gian đã chng tđược cô gái này đủ kiên nhn để th hiu suy nghĩ vòng vèo ca Ngn.

Hình nhưđon cui phim không nói kĩ Ngn đi đâu.

6. Cái cây

Chuyn tình cm động ca Hà Lan và Ngn đã tr thành giai thoi vi lp tr trong làng: “Thích nhau mà khc lên cây thì s không đến được vi nhau”.

Tđó, các bn tr không khc lên cây na và có ý thc bo v cây xanh hơn.

Cái cây được yên n ta bóng mát và cm thy biết ơn vì điu đó.

Hì, nói chung mình xem phim Việt mình vẫn thấy yêu lắm, Ngạn dễ thương mà, Ngạn trẻ tuổi mà đóng khá sâu sắc đấy chứ. Những cảm ghen tuông, cảnh tình tứ với Hà Lan, cảnh Ngạn nuôi con cho Hà Lan cảm động lắm. Nói chung Ngạn diễn có chiều sâu, đôi mắt Ngạn rất có cảm xúc, lúc dồn nén, lúc yêu thương, có lúc lại bất lực.

Nhiều khi xem phim mọi người có vẻ kì vọng hơi nhiều, mình thì chỉ cần vui, cần giải trí nên mình thấy phim Việt vẫn rất đáng xem.

https://cdn.noron.vn/2020/09/29/87042714611213761-1601374505.png
Nhu nhược, đểu giả
Khi bạn còn bé, thì Ngạn là một hình mẫu đẹp.
Khi bạn lớn Ngạn "tử tế" nhưng ngu, thất bại thảm hại.
Khi bạn già ... Ngạn là Ngạn, như nhiều Ngạn khác trên đời thôi.
Nhớ quá nhiều mà không học cách quên. Đúng như Dũng nhận xét Ngạn là chàng trai quê mùa. Luôn sống trong hoài niệm và không có ý niệm về tương lai. Ngạn không đúng cũng chẳng sai vì con người, cuộc sống đó là do Ngạn chọn. Mình chưa xem
Mắt Biếc nhưng truyện mình đã đọc. Thực sự xây dựng nhân vật Ngạn của bác Ánh quá xuất sắc. Khiến người đọc vừa lặng đọng, suy nghĩ rất nhiều về nv này
1 thành phần loser chính hiệu.