Bạn nghĩ sao về việc người mẹ đút cơm cho con cày game tại quán nét?

  1. Phong cách sống

"Con cày game suốt 48 tiếng không ăn không ngủ. Người mẹ mang cơm sang tận quán nét để đút cơm cho con ăn. "Dù nó có thế nào nó cũng là con tôi và tôi sẽ luôn chăm sóc yêu thương nó. Tôi làm vậy để nó hiểu tình thương của cha mẹ mà từ bỏ việc nghiện game".
Chơi game không xấu nhưng đừng để việc chơi game của bạn khiến người thân phải khổ sở."

Nếu ở hoàn cảnh tương tự có cách nào để giải quyết phù hợp hơn?

Từ khóa: 

phong cách sống

Lớp 8 đến lớp 10, mình đã từng nghiện game khá nặng (game lúc đó mình chơi là Audition & Boom Online), chơi 1 ngày trung bình 5-6 tiếng và chơi gần nhà. Mình thấy rất phục cái cách mà Mẹ & Nội mình dạy dỗ mình lúc đó, ko ngăn cấm & dùng bất kì biện pháp nào kể cả việc ko giảm số tiền hàng tuần cho mình (mặc dù biết mình cũng trốn học đi chơi trong năm học). Còn hè thì đến giờ cơm đến quán gọi mình về ăn cơm. Nội & Mẹ mình cho mình chơi thoải mái đến độ mình chơi chán chê thì thôi, miễn làm sao mình chỉ xài số tiền được cho hàng tuần mà chơi (ko xin ai khác và ko ăn cắp tiền).

Và thật là hay, đến năm lớp 10 khi đứng trong top chót lớp (xém ở lại lớp) vì không học hành gì hết và mình cũng chán game, mình bắt đầu hè năm lớp 10 bỏ game hoàn toàn và quyết tâm học lại căn bản. Và sang năm 11, mình học tốt dần và ai cũng bất ngờ ko hiểu tại sao. Và đến giờ mình luôn tự hào vì có Nội & Mẹ luôn dành tình yêu thương để giải quyết vấn đề cho mình và kiên nhẫn chờ mình "lớn".

Trả lời

Lớp 8 đến lớp 10, mình đã từng nghiện game khá nặng (game lúc đó mình chơi là Audition & Boom Online), chơi 1 ngày trung bình 5-6 tiếng và chơi gần nhà. Mình thấy rất phục cái cách mà Mẹ & Nội mình dạy dỗ mình lúc đó, ko ngăn cấm & dùng bất kì biện pháp nào kể cả việc ko giảm số tiền hàng tuần cho mình (mặc dù biết mình cũng trốn học đi chơi trong năm học). Còn hè thì đến giờ cơm đến quán gọi mình về ăn cơm. Nội & Mẹ mình cho mình chơi thoải mái đến độ mình chơi chán chê thì thôi, miễn làm sao mình chỉ xài số tiền được cho hàng tuần mà chơi (ko xin ai khác và ko ăn cắp tiền).

Và thật là hay, đến năm lớp 10 khi đứng trong top chót lớp (xém ở lại lớp) vì không học hành gì hết và mình cũng chán game, mình bắt đầu hè năm lớp 10 bỏ game hoàn toàn và quyết tâm học lại căn bản. Và sang năm 11, mình học tốt dần và ai cũng bất ngờ ko hiểu tại sao. Và đến giờ mình luôn tự hào vì có Nội & Mẹ luôn dành tình yêu thương để giải quyết vấn đề cho mình và kiên nhẫn chờ mình "lớn".

Cá nhân mình là thành phần chơi game rất nhiều, thời học cấp 3 đến mấy năm đầu đại học hầu như mình chơi tất cả các game online mới ra từ mấy trò nổi như MU, Gunbound, SRO, PTV, SCO, WW... đến các game mà ko mấy người biết tên như Travia, Project a3, RYL, Rose online... Bị đánh tan xác vì ra quán ngồi chơi game cũng ko ít lần. Cơ mà mình ko có khái niệm trốn học đi chơi game, học ra học, mà chơi thì ra chơi, chơi game nhiều thì bớt thời gian nghỉ ngơi, ngủ, đọc truyện đi thôi.

Nhịn ăn thì chắc là ko có, vì ăn cơm với gia đình, cứ đúng giờ pm gọi thì ăn, ăn xong chơi tiếp. Lên ĐH thì đôi khi pm đi vắng, mình lười ngồi cầy game uống nước cho qua bữa, khỏi ăn. Trừ vụ trốn ra quán ngồi chơi, còn chơi ở nhà thì pm mình ko cấm, miễn là học vẫn tốt thì mình chơi game cũng chả sao. Và mình học vẫn ngon, vẫn đỗ DH thừa cả mấy điểm. Mà cắm mặt vào máy tính ngồi chơi game thì còn tốt hơn đi la cà, hút chích, lô đề, cờ bạc, đua xe...

 Vụ "Tôi làm vậy để nó hiểu tình thương của cha mẹ mà từ bỏ việc nghiện game" thì hiếm xảy ra lắm, ko có đâu, đã nghiện thì phải có cái gì đó tác động mạnh mới mong cai được.

Còn biện pháp thì 

  • Force, nhốt ở nhà, ko cho chơi; đưa đi mấy cái trại cai nghiện game 
  • Khuyên ko dc thì mặc kệ, cứ để nó chơi đi, hàng ngày ra thắp hương mong nó tự nhận ra và quay đầu là bờ =)).
  • Chuyển nó sang sở thích gì đó khác, nhưng cẩn thận chữa lợn lành thành lợn què. Như mình sau thời gian chơi game thì chuyển sang nghiện đọc truyện YY; đọc quên ăn, quên ngủ, quên thời gian. Game chỉ chơi đến tầm 12h 1h gì đấy hết người là đi ngủ, còn truyện thì đọc đến tận sáng đi học luôn, trưa về lờ đờ như zombie, ăn xong là nằm ngủ như chết, xong chiều dậy lại cắm đầu vào đọc truyện tiếp =)).