Bạn có sử dụng "xin lỗi" và "cảm ơn" thường xuyên không?

  1. Văn hóa

Hai câu thần chú "xin lỗi" và "cảm ơn" có thể giải quyết những rắc rối không đáng có trong cuộc sống hằng ngày.

Ví dụ: khi đi lại trong siêu thị lỡ va chạm vào ai đó, nếu lịch sự quay lại cúi đầu xin lỗi người ta kèm 1 nụ cười nhẹ nhàng thì ai nỡ mắng chúng ta đúng không?

Khi vào 1 hàng quán ăn uống, khi ăn xong bước ra ngoài có bác bảo vệ dẫn xe dùm,"con đi hướng nào để bác dẫn", nhận xét đưa thẻ "dạ,con cảm ơn bác". Dù vất vả thì bác bảo vệ cũng thấy ấm lòng.

Tuy nhiên, bản thân mình cảm thấy hai từ này càng ngày càng xa xỉ, người ta sống với nhau càng ngày càng xa cách, những cái va chạm nhẹ có thể là nguyên nhân dẫn đến những vụ xô xát đổ máu thậm chí là chết người 1 cách không đáng.

Từ khóa: 

xin lỗi

,

cảm ơn

,

văn hóa

,

phong cách sống

,

sử dụng

,

văn hóa

2 câu thần chú của mềnh đấy. Đặc biệt trong công việc thường xuyên đụng chạm với các đồng chí cán bộ Nhà nước. Câu cảm ơn luôn nằm trên miệng, chẳng phải vì ng ta hách dịch gì. Nhưng họ cũng nhiều việc nhưng cũng cố gắng giải quyết cho mình. Cảm ơn chỉ là một lời cảm kích, nhưng hay là lần sau họ sẽ nhiệt tình với mình hơn.

Còn việc va phải ai thì xin lỗi, ai giúp gì cảm ơn là tối thiểu rồi, miễn bàn 🤣🤣

Tập cảm ơn và xin lỗi, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nhiều. 😄

Trả lời

2 câu thần chú của mềnh đấy. Đặc biệt trong công việc thường xuyên đụng chạm với các đồng chí cán bộ Nhà nước. Câu cảm ơn luôn nằm trên miệng, chẳng phải vì ng ta hách dịch gì. Nhưng họ cũng nhiều việc nhưng cũng cố gắng giải quyết cho mình. Cảm ơn chỉ là một lời cảm kích, nhưng hay là lần sau họ sẽ nhiệt tình với mình hơn.

Còn việc va phải ai thì xin lỗi, ai giúp gì cảm ơn là tối thiểu rồi, miễn bàn 🤣🤣

Tập cảm ơn và xin lỗi, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nhiều. 😄

Hai từ này gần như là câu cửa miệng của em ạ.

Mặc dù vậy em vẫn thấy hai từ này khá là khó nói, đặc biệt là với người thân của mình. Em có thể dễ dàng xin lỗi người khác khi vô tình va chạm hoặc nói sai gì đó làm phiền lòng họ, dễ dàng nói cảm ơn với những hành động nhỏ người ta làm cho mình hoặc thậm chí khi mình nhờ mà họ không làm được. 

Thế nhưng với người thân thì việc đó trở nên khó khăn hơn hẳn, giống như khi môt mối quan hệ đã trở nên quá thân thiết thì con người ta sẽ xem việc đó là hiển nhiên. Đôi khi cũng muốn nói hai từ đó lắm nhưng lại ngại và có cái suy nghĩ "Nói như vậy có phải xa lạ lắm hay không?". Còn trường hợp cảm động quá cũng hay có suy nghĩ như vậy nữa.

Mình thì vẫn sử dụng hai câu này thường xuyên, như việc đi Grab mỗi ngày, lên xe chào hỏi, xin lỗi nếu ra muộn rồi cảm ơn lúc xuống xe.

Nhưng mình hay đi lại cả Bắc và Nam, cũng hay nói mấy câu này nên mình cũng hay để ý người khác; thấy cách nói cảm ơn/xin lỗi của người Bắc và Nam cũng có chút khác biệt nha.

Ví dụ câu cảm ơn nói nhanh hoặc rút gọn Người ở HN sẽ nói: Con cảm ơn? Trong khi đó ở HCM mình thường được nghe là : Cảm ơn Chú/Cô/Anh/Chị