Bài thơ buồn nhất mà bạn từng biết?
Bài thơ buồn nhất với mình là "Tiếng vọng" của Nguyễn Quang Thiều:
Con chim sẻ nhỏ chết rồi
Chết trong đêm cơn bão về gần sáng
Đêm ấy tôi nằm trong chăn nghe cánh chim đập cửa
Sự ấm áp gối chăn đã giữ chặt tôi
Và tôi ngủ ngon lành đến lúc bão vơi.
Chiếc tổ cũ trong ống tre đầu nhà chiều gió hú
Không còn nghe tiếng cánh chim về
Và tiếng hót mỗi sớm mai trong vắt.
Nó chết trước cửa nhà tôi lạnh ngắt
Một con mèo hàng xóm lại tha đi
Nó để lại trong tổ những quả trứng
Những con chim non mãi mãi chẳng ra đời.
Đêm đêm tôi vừa chợp mắt
Cánh cửa lại rung lên tiếng đập cánh
Những quả trứng lại lăn vào giấc ngủ
Tiếng lăn như đá lở trên ngàn.
Chết trong đêm cơn bão về gần sáng
Đêm ấy tôi nằm trong chăn nghe cánh chim đập cửa
Sự ấm áp gối chăn đã giữ chặt tôi
Và tôi ngủ ngon lành đến lúc bão vơi.
Chiếc tổ cũ trong ống tre đầu nhà chiều gió hú
Không còn nghe tiếng cánh chim về
Và tiếng hót mỗi sớm mai trong vắt.
Nó chết trước cửa nhà tôi lạnh ngắt
Một con mèo hàng xóm lại tha đi
Nó để lại trong tổ những quả trứng
Những con chim non mãi mãi chẳng ra đời.
Đêm đêm tôi vừa chợp mắt
Cánh cửa lại rung lên tiếng đập cánh
Những quả trứng lại lăn vào giấc ngủ
Tiếng lăn như đá lở trên ngàn.
tinh hoa việt nam
,thơ
,nghệ thuật
Mình nghĩ là cũng không thể nhớ hay biết được bài thơ nào là buồn nhất (trong số những bài mình biết), nhưng mình có thể nghĩ ngay tới bài thơ Mười Hai Tháng Sáu
của Vũ Hoàng Chương, theo mình là rất buồn. Bài thơ nói lên thiên tình sử đau thương của thi sĩ Vũ Hoàng Chương khi Tố Uyển – người yêu của ông lên xe bông về nhà chồng:
của Vũ Hoàng Chương, theo mình là rất buồn. Bài thơ nói lên thiên tình sử đau thương của thi sĩ Vũ Hoàng Chương khi Tố Uyển – người yêu của ông lên xe bông về nhà chồng:
Trăng của nhà ai trăng một phương
Nơi đây rượu đắng mưa đêm trường
Ờ đêm tháng sáu mười hai nhỉ
Tố của Hoàng ơi hỡi nhớ thương
Là thế là thôi là thế đó
Mười năm thôi thế mộng tan tành
Mười năm trăng cũ ai nguyền ước
Tố của Hoàng ơi Tố của Anh
Tháng sáu mười hai - từ đấy nhé
Chung đôi - từ đấy nhé lìa đôi
Em xa lạ quá đâu còn phải
Tố của Hoàng xưa Tố của Tôi
Men khói đêm nay sầu dựng mộ
Bia đề tháng sáu ghi mười hai
Tình ta ta tiếc cuồng ta khóc
Tố của Hoàng nay Tố của Ai
Tay gõ vào bia mười ngón rập
Mười năm theo máu hận trào rơi
Học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp
Khúc Cổ Bồn Ca gõ hát chơi
Kiều Thu hề Tố em ơi
Ta đang lửa đốt tơi bời Mái Tây
Hàm Ca nhịp gõ khói bay
Hồ Xừ Xang Xế bàn tay điên cuồng
Kiều Thu hề trọn kiếp thương
Sầu cao ngùn ngụt mấy đường tơ khô
Xừ Xang Xế Xự Xang Hồ
Bàn tay nhịp gõ điên rồ khói lên
Kiều Thu hề Tố hỡi em
Nghiêng chân rốn bể mà xem lửa bùng
Xế Hồ Xang khói mờ rung
Nhịp vươn sầu tỏa năm cung ngút ngàn
Đúng thật là:
"Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại mấy tờ thư
...
Yêu sai lỡ để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại chút này thôi
..."
(Lá thư ngày trước - Vũ Hoàng Chương)
Nội dung liên quan
Nguyễn Ánh Nguyệt
của Vũ Hoàng Chương, theo mình là rất buồn. Bài thơ nói lên thiên tình sử đau thương của thi sĩ Vũ Hoàng Chương khi Tố Uyển – người yêu của ông lên xe bông về nhà chồng:
Nguyễn Duy Thiên
Thật ra mình cũng không đọc thơ nhiều. Nhưng có bài này mình thấy rất buồn và đã thu lại mình đọc
Đọc thơ bài Poema 20 của Pablo Neruda
Câu mình thích nhất trong bài đó (cũng là câu bạn gái cũ mình thích nhất 😂) là: "Es tan corto el amor, y es tan largo el olvido." (Tình yêu ngắn quá, và sự quên đi lại thật dài).