Ai là vị vua độc ác nhất lịch sử Việt Nam?

  1. Lịch sử

Nhắc đến sự tàn bạo trong cai trị đất nước thời phong kiến của Lịch Sử Trung Quốc thì có thể chỉ mặt đặt tên Tần Thủy Hoàng, Võ Tắc Thiên, Trụ Vương,... nhưng ở Việt Nam thì mình không rõ đâu là vị vua phong kiến độc ác và tàn bạo nhất?

Mọi người có thể đưa ra cho mình một vài cái tên kèm theo những dẫn chứng cho thấy sự tàn bạo của vị vua đó được không?

Mình cảm ơn nhiều!

Từ khóa: 

tinh hoa việt nam

,

lịch sử

,

việt nam

,

vua phong kiến

,

lịch sử

1, Lê Long Đĩnh bạo ngược
Lê Long Đĩnh (986 – 1009) là vị vua cuối cùng của nhà Tiền Lê trong lịch sử Việt Nam. Trong chính sử, ông được mô tả là người bạo – ngược, tính hay chém giết, ác bằng Kiệt, Trụ ngày xưa.
Ông nổi danh vì những thú vui tàn ác như tra tấn tù binh bằng các cách thức man rợ, lấy mía để trên đầu nhà sư mà róc cho tóe máu… Do sống dâm dục quá độ nên Lê Long Đĩnh mắc bệnh trĩ nặng đến mức không ngồi được, đến buổi chầu thì cứ nằm mà thị triều, cho nên tục gọi là “Ngọa triều”.

2, Lê Uy Mục – “Vua quỷ”

Lê Uy Mục (1488 –1509) là vị vua thứ 8 của nhà Hậu Lê trong lịch sử Việt Nam. Lên ngôi từ năm 17 tuổi, ông được xem là một vị hoàng đế tàn bạo và hoang dâm, đẩy triều Lê vào tình trạng hỗn loạn.

Theo sử sách ghi lại, Uy Mục là một vị vua ăn chơi vô độ, ham rượu chè, gái đẹp ít ai sánh bằng. Ông cũng nổi tiếng tàn bạo khi giết hại nhiều người vô tội.

Khi mới lên làm vua, Uy Mục đã giết tổ mẫu là bà Thái hoàng Thái hậu, giết quan Lễ bộ Thượng thư là Đàm Văn Lễ và quan Đô ngự sử là Nguyễn Quang Bật vì những người này từng phản đối việc đưa ông lên ngôi.

Vị vua này còn ra lệnh cho giết hết những người Chiêm bị bắt làm gia nô trong các điền trang của các thế gia, công thần. Tàn ác hơn, Uy Mục đêm nào cũng cùng với cung nhân uống rượu, rồi đến khi say thì giết đi.

Sứ thần Trung Quốc chứng kiến sự quái gở của Uy Mục, đã làm thơ gọi ông là Vua quỷ (Quỷ vương).

Trả lời

1, Lê Long Đĩnh bạo ngược
Lê Long Đĩnh (986 – 1009) là vị vua cuối cùng của nhà Tiền Lê trong lịch sử Việt Nam. Trong chính sử, ông được mô tả là người bạo – ngược, tính hay chém giết, ác bằng Kiệt, Trụ ngày xưa.
Ông nổi danh vì những thú vui tàn ác như tra tấn tù binh bằng các cách thức man rợ, lấy mía để trên đầu nhà sư mà róc cho tóe máu… Do sống dâm dục quá độ nên Lê Long Đĩnh mắc bệnh trĩ nặng đến mức không ngồi được, đến buổi chầu thì cứ nằm mà thị triều, cho nên tục gọi là “Ngọa triều”.

2, Lê Uy Mục – “Vua quỷ”

Lê Uy Mục (1488 –1509) là vị vua thứ 8 của nhà Hậu Lê trong lịch sử Việt Nam. Lên ngôi từ năm 17 tuổi, ông được xem là một vị hoàng đế tàn bạo và hoang dâm, đẩy triều Lê vào tình trạng hỗn loạn.

Theo sử sách ghi lại, Uy Mục là một vị vua ăn chơi vô độ, ham rượu chè, gái đẹp ít ai sánh bằng. Ông cũng nổi tiếng tàn bạo khi giết hại nhiều người vô tội.

Khi mới lên làm vua, Uy Mục đã giết tổ mẫu là bà Thái hoàng Thái hậu, giết quan Lễ bộ Thượng thư là Đàm Văn Lễ và quan Đô ngự sử là Nguyễn Quang Bật vì những người này từng phản đối việc đưa ông lên ngôi.

Vị vua này còn ra lệnh cho giết hết những người Chiêm bị bắt làm gia nô trong các điền trang của các thế gia, công thần. Tàn ác hơn, Uy Mục đêm nào cũng cùng với cung nhân uống rượu, rồi đến khi say thì giết đi.

Sứ thần Trung Quốc chứng kiến sự quái gở của Uy Mục, đã làm thơ gọi ông là Vua quỷ (Quỷ vương).

Lê Uy Mục (chữ Hán: 黎威穆; 5 tháng 5, 1488 – 1 tháng 12, 1509), đôi khi còn gọi là Mẫn Lệ công (愍厲公), là vị hoàng đế thứ tám của nhà Lê sơ trong lịch sử Việt Nam. Ông được xem là một vị hoàng đế tàn bạo và hoang dâm, nổi tiếng là một bạo chúa, người đời gọi là Quỷ vương (鬼王).

Lê Long Đĩnh. Ông này hồi xưa học lịch sử mình nhớ nhất. "Ông nổi danh vì những thú vui tàn ác như tra tấn tù binh bằng các cách thức man rợ, lấy mía để trên đầu nhà sư mà róc cho tóe máu… Do sống dâm dục quá độ nên Lê Long Đĩnh mắc bệnh trĩ nặng đến mức không ngồi được, đến buổi chầu thì cứ nằm mà thị triều, cho nên tục gọi là “Ngọa triều".

Theo như mình tìm hiểu thì theo Đại Việt Sử ký Toàn thư có nói: “Sử Bắc bạo chúa hôn quân ắt có những Trụ,Kiệt, Tần Thuỷ Hoàng..; còn Sử Nam ta những kẻ hoang dâm tàn bạo độc ác nhất chi vị hoàng đế có thể kể đến là Đại Thắng Minh Quang Hiếu Hoàng đế tức họ Lê huý Long Đĩnh(986-1009)”.
Xét theo lịch sử, sau khi Lê Hoàn mất năm 1005, Lê Long Đĩnh cùng với các hoàng tử là Ngô Tích, Long Kính và Long Cân tranh giành ngôi vua với Đông cung Thái tử Lê Long Việt. Song đến tháng 10/1005, Ngô Tích bị giết, Long Việt lên ngôi. Nhưng chỉ 3 ngày sau, Lê Long Đĩnh mưu sát hoàng huynh của mình và chễm chệ ngồi lên ngai vàng lên ngôi Thiên tử tức Đại Thắng Minh Quang Hiếu Hoàng đế.
Long Đĩnh “phát minh” ra nhiều cách tra tấn dã man để hành hạ người phạm tội, kể cả tội nặng và tội nhẹ, nên được so sánh với Kiệt, Trụ xưa. Cụ thể, với những tù nhận chịu phạm hình, ông “bắt lấy rơm tẩm dầu quấn vào người, rồi đốt sống; hay sai bỏ vào sọt, đem thả xuống sông”. Độc ác hơn, nhà vua “lấy mía để lên đầu nhà sư mà róc vỏ, rồi thỉnh thoảng giả tảng nhỡ tay bổ dao vào đầu sư chảy máu ra, trông thấy thế làm vui cười”.(Đại Việt Sử ký-Bảng nhãn Trần triều Lê văn Hưu)
Hoang dâm vô độ, đam mê tửu sắc dẫn đến nan y khó lòng chữa trị: Trĩ. Theo Khâm định Việt Sử thông Cương mục chép:”Long Đĩnh bị bệnh trĩ nặng đến mức không ngồi được, mà phải nằm nghe các triều thần tâu trình việc nước”.
Vì vậy, Đại Thắng Minh Quang Hiếu Hoàng đế “bệ long ngai chi tứ niên hoang dâm vô độ ác độc tàn bạo, lấy tra tấn làm thú, khinh thường Thiên Địa, báng bổ Phật Pháp, thiên hạ đầu rơi máu chảy nơi nơi tiếng khóc ai oán vang lên tựa cảnh Ngạ quỷ Địa ngục cõi Trần gian” đã phải “chết trong đau đớn, không ăn không uống được gì” và “phóng uế bừa bãi, mùi hôi thối bốc lên kinh tởm vô cùng” (ĐVSKTT).
Lê Long Đĩnh chết, Lý Công Uẩn tức Lý Thái Tổ lên ngôi, lấy nhân nghĩa làm gốc, chuyển kinh đô từ Hoa Lư lên Thăng Long, nhân dân ấm no, Phật pháp phát triển, kinh tế đi lên, mùa màng được lợi, không còn cảnh đau thương ai oán như cái thời Lê long Đĩnh nữa...
các bạn hay nhắc đến Lê Long Đĩnh là tàn ác, nhưng các bạn cũng nên để ý rằng: nhà Lý lên ngôi thay thế nhà Lê, nên tính xác thực cũng chưa chắc chắn nha 😉 sử đời cuối cùng của nhà Lê là do nhà Lý viết, nếu không vậy thì ai mà bỏ Lê theo Lý? nói chung chỉ cần triều đại sau quang minh lỗi lạc thì muốn nói gì về triều đại trước cũng được. Lý Công Uẩn thì lại quá chói sáng rồi 😄

Thật khó có thể đưa ra một câu trả lời hoàn chỉnh vì đây là một câu trả lời dựa trên đạo đức. Mà đạo đức mỗi thời đại là khác nhau nên sẽ có khá nhiều đáp án đấy.

Theo tớ, chắc số 1 là Lê Uy Mục rồi. Tiếp đó là Mạc Mậu Hợp, Lê Long Đĩnh. Chúa thì đầu bảng là chúa Trịnh Giang rồi.
Một số bạn còn nhắc đến chúa Nguyễn Phúc Khoát và chúa Trịnh Sâm. Tớ thì không cho họ là tàn ác, kiểu này là "ngủ quên trên chiến thắng" thôi. Hay nói phũ hơn là "ảo tưởng sức mạnh", công tích quá vĩ đại nên nghĩ mình là "thiên hạ vô địch".
Như chúa Nguyễn Phúc Khoát đi, ông ấy đã hoàn thành công cuộc Nam tiến của các chúa Nguyễn đấy. Ông cũng tự mình xưng vương, cải cách hành chính và y phục để chứng minh Đàng Trong là một nước riêng, khác biệt với Đàng Ngoài (của các chúa Trịnh).
Hay như chúa Trịnh Sâm, ông ấy đã hoàn thành công cuộc tiêu diệt các cuộc khởi nghĩa nông dân Đàng Ngoài (giữa thế kỷ XVIII). Đời Trịnh Doanh đã dẹp Nguyễn Danh Phương, Nguyễn Hữu Cầu rồi; đến đời Trịnh Sâm thì đập nốt Hoàng Công Chất, Lê Duy Mật nữa. Đô thành Phú Xuân cũng bị thâu tóm dưới thời chúa Trịnh Sâm đấy (người đánh chiếm là Việp quân công Hoàng Ngũ Phúc), chúa Nguyễn phải vượt biển chạy vào Gia Định; Tây Sơn thuở đó mới ho he cũng bị quận Việp đánh cho te tua ở trận Cẩm Sa (1775), phải xin hòa và làm tiên phong cho Trịnh để đánh Nguyễn.
Trịnh Sâm cũng được mô tả là thông minh, có tài văn chương. Nhưng phốt của ông là vì kiêu ngạo mà giết chết Thái tử Lê Duy Vỹ (1771);cũng vì "ảo tưởng sức mạnh" mà mê đắm Tuyên phi Đặng Thị Huệ, "phế trưởng lập thứ" (từ đây đẻ ra vụ án năm Canh Tý - 1780); đến năm 1782, thì quân Tam phủ nổi loạn phế Trịnh Cán, đưa Trịnh Tông lên ngôi, giết quận Huy Hoàng Đình Bảo và bè đảng họ Đặng. Chỉ 4 năm sau khi Trịnh Sâm chết, thì Tây Sơn xóa sổ luôn cơ nghiệp họ Trịnh.
Tương dực , uy mục , chiêu thống . Những kẻ cõng rắn cắn gà nhà là độc ác rồi , bt bao nhiêu kiếp nô lệ ms đc tự do nay lại mở cửa cho địch vào hại dân ta vo toi mà k chỉ 1 ng mà tận nghìn người . ấy chả là độc ác là gì ? , những kẻ chỉ ham lợi lộc bản thân mà bỏ măcj đứa con ( nhân dân ) của mình . Ắt rất đáng trách

Tôi có đọc được tài liệu nói rằng Minh Mạng đồ sát hàng triệu người Chiêm Thành vì một số quý tộc người Chiêm đi theo Tổng đốc Gia Định vốn là Khai Quốc công thần thời Gia Long. Tôi nghĩ Minh Mạng mới là người tàn ác, có tội diệt chủng khiến dân Chăm pa tại Việt Nam chỉ còn gần hơn trăm ngàn người.

Nếu theo chính sử PK còn lại thì có thể là Đế Long Đĩnh triều Tiền Lê cùng cặp đôi Uy Mục-Tương Dực Đế triều Lê sơ
Long Đĩnh tính hoang dâm nên mắc bệnh trĩ, tàn ác nên thường có những hđ kỳ quái như nhốt người vào lồng rồi thả xuống sông, bắt tội nhân trèo cây rồi sai người chặt đổ cho chết, róc mía trên đầu nhà sư, tự tay chọc tiết các con vật trước khi giao nhà bếp...Uy Mục giết hại Tổ mẫu, tin dùng ngoại thích nghi kị nội tộc, hàng đêm uống rựa vui thú với cung nhân song đến sáng lại giết đi... Tương Dực giết hại vương công, cho gọi các cung nhân triều trước vào điện để gian dâm, thường có sở thích bắt cung nữ trần truồng chèo thuyền ngự quanh Hồ Tây, xây dựng Cưue Trùng Đài, điện trăm nóc xa xỉ vô cùng.